Lúc này, gia chủ vẫn luôn im lặng không nói lời nào – Tưởng Huân cuối cùng cũng lên tiếng.
Ông ta rất có hứng thú nhìn Giang Nghĩa, hỏi: “Ông chủ Giang, cậu thật sự đã làm được, một món ăn mà có thể làm ra bốn mùi vị, thỏa mãn khẩu vị có bốn đầu bếp. Đồng thời, một món ăn mà còn có bốn công dụng trị liệu, thành công chữa được căn bệnh không thể chữa khỏi của bốn tên đầu bếp. Một món ăn, bốn hương vị cộng thêm bốn công dụng trị liệu, thật sự là chưa từng nghe thấy”
“Xin ông chủ Giang chỉ dạy, làm sao có thể làm được một điều kỳ tích như thế? Hãy hóa giải bí ẩn trong lòng tôi.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Giang Nghĩa.
Không chỉ riêng gì Tưởng Huân, ngay cả Lư Ôn Du, bốn tên đầu bếp và Song Ngư đều vô cùng tò mò, sao Giang Nghĩa sao có thể làm được điều này?
Vấn đề nan giải ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không có cách, Giang Nghĩa làm được bằng cách nào?
Đối mặt với sự nghi ngờ của mọi người, Giang Nghĩa chỉ khẽ cười một tiếng.
Anh không nóng vội trả lời, mà hỏi Lư Ôn Du trước: “Ông Lư, vừa rồi ông cũng ăn món đó, cảm giác như thế nào?”
Lư Ôn Du trả lời đúng sự thật: “Hương vị bình thường, đối với tôi thì thậm chí còn không đạt đủ điểm tiêu chuẩn. Hơn nữa, cũng không có hương vị chua cay mặn ngọt gì đặc biệt, không hiểu rõ vì sao bốn người họ lại nếm ra từng cảm giác khác nhau được.
“Được” Giang Nghĩa gật đầu, tiếp tục nói: “Vậy ông Lư hãy dùng đôi đũa này ăn thử một chút.
Nói xong, Giang Nghĩa đưa tới một đôi đũa.
Lư Ôn Du nhíu mày.
Đôi đũa?
Đôi đũa kia nhìn trông chẳng có gì nổi bật, chỉ là những chiếc đũa tre bình thường, một đầu tròn và một đầu vuông.
Lư Ôn Du vô cùng nghi ngờ nhận lấy đôi đũa, sau đó ông ta gắp một miếng thịt cá rồi đưa vào miệng, khi ăn xong thì vô cùng giật mình.
Miếng cá này thật sự có vị cay!
Còn không phải cay bình thường, mà là rất cay!
Cay đến mức Lư Ôn Du phải chảy nước mắt, vội vàng bưng ly trà lên để súc miệng.
Giang Nghĩa lại lấy ra ba đôi đũa khác, mỉm cười nói: “Ông Lư hãy thử lại ba đôi đũa này xem thế nào đi?"
Thật ra bây giờ mọi người đều đã hiểu rõ vấn đề.
Vì để chứng minh thêm, Lư Ôn Du lại đổi đũa ăn cá, lần ăn thứ hai lại là vị ngọt, lần thứ ba thì là cay, lần thứ ba thịt cá lại chua đến mức muốn rụng răng.
Bốn đôi đũa, nếm ra bốn mùi vị hoàn toàn khác nhau!
Cái này, cho dù kẻ ngốc cũng hiểu rõ.
Giang Nghĩa nhẹ nhàng nói: “Hiện giờ, mọi người đều đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra rồi nhỉ?”
Đương nhiên hiểu rõ.
Lư Ôn Du cười nói: “Thế nên, không phải là món cá hầm cải chua này thần kỳ thế nào, mà là do tôi đã động tay vào đôi đũa. Dùng từng đôi đũa khác nhau ăn cùng một món thì khi đưa vào trong miệng sẽ có những hương vị khác nhau”
“Không chỉ có như thế.” Giang Nghĩa giải thích: “Tôi đã tiến hành xử lý cả bốn đôi đũa, cũng như điều chế thuốc cho từng tình trạng cơ thể của những đầu bếp, khi bọn họ ăn thịt cá thì cũng đã uống xong thuốc, thế nên cơ thể mới có thể khôi phục.
Nói cách khác, thật ra không liên quan gì tới việc ăn thịt cá, bọn họ chỉ cần liên tục liếm đũa là có thể chữa trị bệnh.
Cứ như vậy, Giang Nghĩa dùng một phương thức vô cùng kỳ diệu để giải quyết vấn đề mà Tưởng Huân nói là nan giải.
Một món ăn, đương nhiên không thể nào làm ra bốn hương vị hoàn toàn khác nhau, lại còn có bốn công dụng trị liệu, thế nhưng Giang Nghĩa đã thông qua việc xử lý chiếc đũa để thực hiện nên kết quả thần kỳ như vậy.
anh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất