Người cao lại nói: “Không sao, chỉ cần cậu lên tiếng, chúng tôi sẽ chịu hết tiền vi phạm hợp đồng. Chúng tôi chỉ cần một câu nói của cậu thôi, có đi hay không?”
Tiêu Đông Dương thật sự khó xử.
Trong lòng anh ấy chắc chắn là không muốn đi rồi, anh ấy còn muốn trả thù cho Chân Hồng vừa là bạn vừa là thù của mình! Nhưng nếu nói ra hai chữ “không đi” thì e rằng hôm nay anh ấy sẽ không có kết cục tốt.
Đã có ví dụ của Chân Hồng, nếu hôm nay không đồng ý chắc chắn bọn họ sẽ lặp lại thủ đoạn tương tự, chặt đứt hai tay Tiêu Đông Dương.
Phải làm sao đây?
Lựa chọn thỏa hiệp vì an toàn tính mạng, hay là tiếp tục đến cùng vì niềm tin của mình?
“Đông Dương, cho cậu lựa chọn đấy”
“Cậu cũng biết thảm án của Chân Hồng, cậu không muốn trở thành Chân Hồng thứ hai đâu đúng không?”
Chân Hồng, Chân Hồng...
Cái tên này cứ quanh quẩn trong đầu Tiêu Đông Dương mãi.
Anh ấy nhớ đến quá khứ huy hoàng của Chân Hồng, có tình có nghĩa, đó mới là điều mà anh ấy muốn làm khi còn sống!
Vì thế...
Tiêu Đông Dương ngẩng đầu nhìn hai người đối diện, bật cười nói.
“Hai người sai rồi.”
“Tiêu Đông Dương tôi vẫn muốn trở thành Chân Hồng thứ hai!”
“Tôi muốn giống như Chân Hồng, giẫm đạp câu lạc bộ Chí Tôn của hai người dưới chân, ra sức chà đạp. Đi chết đi, đồ chó!”
Nói rồi Tiêu Đông Dương vốc một nắm đất lên rồi ném, có ý đồ làm mờ mắt đối phương sau đó nhân cơ hội chuồn đi.
Nhưng nghĩ thì như thế, hiện thực lại hoàn toàn khác.
Hai người chỉ giơ tay lên dùng áo để chắn bụi, sau đó người thấp tiến lên một bước, đạp lên bụng Tiêu Đông Dương, anh ấy lập tức bay ra ngoài.
Muốn chạy à? Không có cửa đâu!
Người cao rút con dao bên hông đã chuẩn bị trước ra, lạnh lùng nói: “Nếu cậu muốn trở thành Chân Hồng thứ hai thì đừng trách anh em chúng tôi, chúng tôi sẽ lấy đi đôi tay này của cậu.
Trong mắt Tiêu Đông Dương đầy vẻ hoảng sợ.
Nói không sợ là giả.
Anh ấy mới hai mươi tuổi, từ khi sinh ra đã không phải lo cơm ăn áo mặc, chưa bao giờ chịu khổ, nay bỗng nhiên bị chặt mất hai tay, điều này làm sao anh ấy chấp nhận được?
Tiêu Đông Dương suýt thì bật khóc.
Trong nháy mắt này, bỗng nhiên một con dao găm xuyên qua không trung, phập một tiếng cắm vào gót chân của người cao.
Người cao ngã phịch xuống đất.
“Kẻ nào?”
Người thấp lập tức quay đầu lại thì thấy một người đàn ông lạnh lùng cao ngạo, chỉ trong chớp mắt đã tới trước mặt mình như một cơn gió, con dao găm nhẹ nhàng vung lên, gân hai tay của người thấp lập tức bị cắt đứt.
"A~"
Người thấp nằm trên đất kêu gào đau đớn.
Người đàn ông đi qua hai người kia, nhìn Tiêu Đông Dương nằm trên mặt đất nói: “Đi thôi.
Tiêu Đông Dương ngơ ngác hỏi: “Anh, anh là ai?”
Người đàn ông trả lời: “Bọ Cạp, vệ sĩ của cậu.
Nói xong, người đàn ông quay người rời đi.
Vệ sĩ?
Tiêu Đông Dương nhảy dựng lên từ dưới đất, đuổi theo mắng: “Vậy sao anh không ra tay sớm hơn, phải đợi đến khi tôi bị người ta đánh rồi mới ra tay à?”
Bọ Cạp hờ hững nói: “Tôi chỉ muốn xem cậu có đáng để tôi bảo vệ hay không.
Nhưng bất kể thế nào, có một điều có thể khẳng định, đó là thực lực của vệ sĩ này thực sự vượt xa người thường, có anh ta ở đây, sự an toàn tính mạng của Tiêu Đông Dương hoàn toàn không thành vấn đề!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất