Giang Nghĩa và Song Ngư cùng đi vào nhà hàng thuốc, đi lên tầng ba ngồi. 

Song Ngư rót tách trà, cười nói: "Đầu tiên là sắp xếp đủ kiểu sát thủ, sau đấy lại đến đóng cửa quán, chiêu trò của ông cụ Thân cũng thấp kém thật, làm gì có tý bản sắc nào mà một nhân vật trí dũng kiệt xuất nên có đâu chứ?" 

Giang Nghĩa cầm cốc trà lên uống một ngụm, nói: "Ông ta nào được tính là nhân vật trí dũng kiệt xuất? Ông ta chiếm được thành phố Yến do dựa vào chiêu trò thấp kém, sử dụng bột Phệ Tâm. Không còn bột Phệ Tâm thì ông ta chẳng còn gì đáng sợ." 

Song Ngư nói: "Chúng ta cũng phải cẩn thận, tuyệt đối không thể để trúng bột Phệ Tâm, nếu không sẽ bị ông cụ Thân không chế" 

Đấy là chuyện đương nhiên. 

Giang Nghĩa còn chưa ngu đến nỗi bị ông cụ Thân dùng bột Phệ Tâm khống chế. 

Uống trà xong, Giang Nghĩa nói: "Không còn sớm nữa, chúng ta đứng dậy đến nhà họ Khác Thủ đi, điều tra thêm về bột Phệ Tâm và Long Mạch." "Được." 

Sau đó, Song Ngư lái xe đưa Giang nghĩa đến nhà họ Khác Thủ trước. 

Hôm nay thuận lợi hơn ngày hôm qua nhiều. 

Hôm nay Giang nghĩa không gặp bất cứ cản trở nào, đi vào sảnh tiếp tân cực kỳ thuận lợi, dù sao cũng là người cầm ngọc bài trong tay, Giang Nghĩa có thể tự do ra vào chín mươi phần trăm những địa điểm trong toàn bộ nhà họ Khác Thủ. 

Anh nấu ăn cho Tưởng Y Vân như đã thoả thuận. 

Nhưng hôm nay Giang Nghĩa lại không nhìn thấy gia chủ Tưởng Huân, người đàn ông như quỷ hút máu kia cứ thế biến mất một cách thần kỳ. 

Không biết có phải ông ta cố tình tránh Giang Nghĩa không. 

Sau khi nấu ăn xong, Tưởng Y Vân ra ăn cơm. 

"Ừm, Giang Nghĩa, quả nhiên đồ ăn anh nấu rất hợp khẩu vị tôi, ngon lắm." 

Tưởng Y Vân ăn từng miếng một, Giang Nghĩa ở bên cạnh nhìn, cũng không có bất cứ hành vi gây rối nào. 

Sau khi Tưởng Y Vân ăn được một lúc, bỗng cô ấy nói: "Giang Nghĩa, ba tôi cho anh ngọc bài đúng không?" 

"Đúng vậy." 

"Vậy anh có thể tự do ra vào đa số địa điểm trong nhà họ Khác Thủ. Vấn đề là ngày nào anh cũng đến nấu cơm cho tôi một lúc như vậy, liệu đi được đâu?" 

Giang Nghĩa sửng sốt, cô ấy có ý gì? 

Tưởng Y Vân không ngẩng đầu lên nói: "Bây giờ tôi muốn ăn cơm, tôi thích ăn cơm một mình, anh không cần ở đây với tôi đâu, muốn đi đâu thì đi đi" 

Giang Nghĩa cảm thấy khá bất ngờ. 

Thế này là Tưởng Y Vân cố ý trợ giúp mình! 

Đúng thật là trưa hôm nào Giang Nghĩa cũng đến nấu cơm cho Tưởng Y Vân, vậy lấy được ngọc bài có ích gì? Chẳng phải vẫn chẳng đi được đâu sao? 

Bây giờ Tưởng Y Vân cố ý nói như vậy là để cho Giang Nghĩa cơ hội, để anh có thể tự do hành động. 

Tưởng Y Vân nói thêm: "Tôi ăn cơm không nhanh nhưng cũng không chậm đâu, mấy món ăn anh chuẩn bị cho tôi có lẽ là tầm ba mươi phút sẽ ăn xong, anh nhớ nhanh chân." 

Ba mươi phút đã đủ lâu rồi, với năng lực của Giang Nghĩa thì đã đủ để điều tra rất nhiều nơi. 

Người ta đã khách sáo với mình vậy rồi, mình còn lo lắng gì nữa? 

Giang Nghĩa không nói câu nào, xoay người rời đi. 

Tưởng Y Vân nhìn bóng lưng Giang Nghĩa, tự lẩm bẩm một mình: "Ừm... Nếu Giang Nghĩa thống trị thành phố Yến vẫn tốt hơn ông cụ Thân biến thái kia. Giang Nghĩa, tôi cho anh cơ hội, hy vọng anh có thể cố gắng hơn" 

eyJpdiI6Ik1pclA1SStibVVsNTV2VWxXMElPWFE9PSIsInZhbHVlIjoiSGZrXC9MNWRVU2FCakllVVJocWlZTlp2MUwybmFITTNQUlRzN3RPTnh1OU5UeEtuVTRCR0NDZ21xR0txdTZZTUtXUnlaNzd0ZjROK0o5T1pIbHlrWTJXb0hCVkJOcWxzZnhLbDNmNlwvVW5keEdlekVpT2xCU3lMYmVEMis2U01pdEtFc25uV250Q29cL0dncFkyWmc1TkRvUkZEalppc3hTMXFJbzk5M1R4TnRqeWJNaUdMdjZ4MkdONGdCMWwrOWFuRzRFMmhQNHNcL2krd2dVR3RKd25JQWZYd0RESHNnM0RzakM0YTdLN0Erc2JjQ1wvSmxMcW5DUGppV0xIN2UzUzBMNktxbGdBWVRCSllKbWU3VGx0KytjbHREZW9DTndTbXVFWVhtaldHQ213S2VXWUpDaHFcL1VPeEVoZ29wWkpcLzlMNTBreGFqZGw0OWlZTXV0U3d4YmpxZ3V6XC9weEJhRVljOWtZa2V0RFROM2tMNlNmdmNYVVpBampLR3pvSGNBRkFcL3RhMHZtMDNEcEs5elwvamQyV2RUUVE9PSIsIm1hYyI6ImMwYmY1M2Y1ZGVlZTVhNGQyMGE1NzBjMTNmMmM1MjA0YjdjMTNlZjZjZWU0MTM4ZTJhYTZkM2FjMThlNzcyZWQifQ==
eyJpdiI6IlJhdlBtK2pJWUg2RVwvVTUxbEY3eTJ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkRLdk1RN1NFK1drb1dGcTlDUjNjY1llUXNUUTlcLzBaZEFmdktLRTM1QzA1VWNlcG52YVJ6MEJoa1VvVmExRlhkeHVZaWhVbllpZFwvNEZ5eEY3SGlhQkY5UTJCMCsyVTNEWVVPdkRIbUthQWVsU0NQVCsyOWEyKzVreTNmR2J0SWZsM2wyWldPbzJTaFVDRzd3UTJSOHczbWo2YWR5UXRmc2RBOG9OV2Y3MlwvWnZoOU1BMjA2RkpNbCt6WkZYQ1dcLzk0Q3F3dzJcL0ZmbG5TYm45XC84TVY5OFlqcVViV1BTc2JsV1pkdUZCRkM3aTFJNzFDeU12ZzhyTHZTamFucnV6RXF4ZlhrK0JQQzFjSXJMNitQaWo5UXFrcFBpN2ZtejZNWW5XSVdRanZLZ3I5YW5ubFgwZVFPT3ZzVk1NQ2pISFZHbXRKMm9UTGduemFlZnFoZG91OU96UT09IiwibWFjIjoiMWU0NDUwZWQ0YmQ5MzllMTIxN2NhOGIzYTBlZDUyYmQ2MTYxZTkxNGI3N2E0ODJmZDE2ZDE2NzRlNmYwMTkwNiJ9

Xem thử rốt cuộc bên trong giấu bí mật gì.

Ads
';
Advertisement
x