“Thử, sao lại không thử?”

Lạc Nam hưng phấn đến tim đập thình thịch, Bất Hủ Diễn Sinh Kinh từ trước đến nay chưa từng làm hắn thất vọng, nếu Bá Đỉnh đã thèm thuồng một vật nào đó, thì khả năng rất cao thứ đó có thể dùng làm nguyên liệu tụ đỉnh.

Nghĩ lại cũng đúng mà thôi, Hồng Mông Thần Lực chính là nguồn lực lượng tinh thuần của một chủng tộc Bất Hủ khác, nếu ngay cả loại lực lượng như vậy cũng không đủ làm nguyên liệu tụ đỉnh, vậy còn tài nguyên nào đủ tiêu chuẩn nữa sao?

“Chơi!” Thần Huyền Huân hưng phấn nói:

“Năm đó tại sao thiếp lại không nghĩ ra điều này cơ chứ?”

“Triển đi!” Lạc Nam ra lệnh:

“Đừng để ta thất vọng.”

ONG...

Bá Đỉnh hưng phấn gào thét, trực tiếp đem Hồng Mông Ngọc Bội thu vào trong đỉnh, sau đó các loại lực lượng nhanh chóng bao trùm lấy nó, Bất Hủ Thần Văn ngâm tụng dữ dội, bắt đều đem Hồng Mông Thần Lực rút ra.

“Kích động chuyện gì thế?”

Thấy sắc mặt Lạc Nam kỳ lạ, Vân Tiêu hiếu kỳ hỏi.

Nàng không biết tình huống xảy ra trong đan điền của hắn.

“Haha...” Lạc Nam đắc ý cười nói:

“Là Hồng Mông...”

“Chết!”

Hắn còn chưa kịp dứt câu, ba cỗ khí tức ngang tàn bỗng nhiên giáng xuống.

Phần phật...

Áo choàng trắng tung bay, lại có ba kẻ thần bí nhân tu vi Siêu Thần Viên Mãn hình thành thế tam giác, đem hắn vây khốn vào trung tâm.

“Các ngươi là ai?” Lạc Nam và Vân Tiêu giật mình.

“Đồng bọn của chúng ta ngã xuống tại chỗ này, các ngươi phải trả giá.” Ba tên Siêu Thần Viên Mãn không nói hai lời, lập tức xuất động Hồng Mông Thần Lực.

“Là chó săn của Hồng Mông Cổ Tộc, chắc hẳn là cảm ứng được tên kia đã vẫn lạc nên đuổi đến tận cửa.” Thần Huyền Huân nhanh chóng truyền âm:

“Một đánh ba, chạy thôi!”

Lạc Nam không nói nhiều, hỗn độn thông đạo mở ra, hắn trực tiếp ôm lấy Vân Tiêu nhảy vào.

Ba tên này vừa mới đuổi đến, không biết rằng Lạc Nam còn có khả năng chạy trốn đặc biệt như thế, lập tức giật mình.

Nhưng bọn hắn phản ứng cũng rất nhanh, điều động Hồng Mông Thần Lực giữ chặt hỗn độn thông đạo không để nó khép lại, sau đó cũng như lưu tinh truy đuổi mà theo.

“Vong Linh Dịch Chuyển!”

Nào ngờ Lạc Nam vừa mới ra khỏi hỗn độn đã thi triển thêm một loại thủ đoạn đào tẩu.

Trong ánh mắt trừng lớn của ba tên mặc áo choàng, hắn đột ngột chui vào bóng tối...

“Ngươi chạy không thoát!”

Một tên sắc mặt dữ tợn, cắn lấy đầu lưỡi phun ra máu tươi:

“Hồng Mông Huyết Chú!”

XOẸT!

Một chú ấn đỏ rực như máu xuyên qua hỗn độn, bất chấp thời gian và không gian, trực tiếp khảm vào giữa trán của Lạc Nam, hình thành một dấu ấn trước khi hắn hoàn toàn biến mất.

“Phù...”

Người này thi triển xong Hồng Mông Huyết Chú, cả người hư nhược ngay cả đứng cũng đứng không vững, phải cần đến hai đồng bọn đi cùng nâng đỡ:

“Tốt rồi, có Hồng Mông Huyết Chú của ngươi, hắn chắp cánh cũng khó mà thoát khỏi sự truy lùng của Hồng Mông Sứ Giả chúng ta.”

“Ừm, chờ ta khôi phục sau đó truy lùng.”

......

“Tham kiến chủ nhân!” Thi Cơ và Chu Dận cung kính hành lễ.

Tại một khối hoang thạch vắng vẻ, Lạc Nam và Vân Tiêu từ dưới cái bóng của Thi Cơ xuất hiện.

“Khốn kiếp, cái này là gì?” Lạc Nam sắc mặt khó coi, cảm giác được giữa trán của mình nóng bừng như ngọn lửa.

Vừa rồi hắn thông qua Hỗn Độn Long Linh đi cùng với Thi Cơ mà dùng Vong Linh Dịch Chuyển.

Nhưng dù là như thế, vẫn bị tên kia dùng thủ đoạn cấy lên thân.

“Đây là Hồng Mông Huyết Chú.” Thần Huyền Huân nghiêm túc nói:

“Tên kia đã kết hợp giữa Tinh Huyết, phần lớn Hồn Lực và Hồng Mông Thần Lực dung hợp tạo thành, nếu như không giết được người thi chú, trừ phi có Bất Hủ Thần ra tay, bằng không vô pháp xoá bỏ.”

Sắc mặt Lạc Nam trở nên khó coi: “Quả nhiên đúng như dự đoán của chúng ta, đám chó săn được Hồng Mông Cổ Tộc cử ra truy tìm mảnh gốm không chỉ có một, vừa mới làm thịt một tên, lại có ba tên khác kéo đến.”

Vân Tiêu nhẹ chau mày, nàng thử vận dụng Siêu Thần Viên Mãn từ mảnh gốm, sau đó dung hợp cùng Quy tắc Vô Thượng của mình điểm vào giữa trán Lạc Nam, nghiêm túc nói:

“Vô Hiệu Hoá!”

Hồng Mông Huyết Chú sáng lên, một cỗ sức mạnh bùng nổ nghiền nát quy tắc của nàng.

“Hự...” Sắc mặt Vân Tiêu tái nhợt, khoé môi rỉ ra một tia máu.

“Rất khó, bởi vì tên Siêu Thần Viên Mãn kia đã tốn hơn nửa cái mạng để đánh ra Huyết Chú này.” Thần Huyền Huân lắc đầu:

“Làm thịt hắn là cách tốt nhất, bằng không đám bọn chúng sẽ luôn có thể đánh hơi được vị trí của chúng ta.”

“Nàng nghĩ ta đánh được không?” Lạc Nam hỏi.

“Hiện tại thì không nổi.” Thần Huyền Huân thẳng thắn:

“Ba tên này mạnh hơn cao tầng của Độn Bảo Thương Hội rất nhiều, số lượng Hồng Mông Thần Lực mà chúng sở hữu có thể nhiều gấp ba lần tên kia, chưa kể đã có trường hợp vẫn lạc, bọn hắn sẽ vì vậy mà đề phòng, hành sự sẽ cẩn trọng hơn.”

“Vừa rồi khi ba kẻ đó hiện thân, ta cảm giác được mảnh gốm phản ứng.” Vân Tiêu ánh mắt loé lên:

“Chúng cũng có mang theo mảnh gốm.”

“Haha, vậy bằng mọi giá phải làm thịt.” Lạc Nam cười tà:

“Ta thèm Hồng Mông Thần Lực của chúng, nàng thì cần mảnh gốm, không thể không chơi đến nơi đến chốn được.”

Không sai, Lạc Nam đang rất thèm Hồng Mông Thần Lực.

Bởi vì lúc này đây, một cái phôi đỉnh đã hoàn toàn hình thành bên trong đan điền của hắn.

Cái phôi này còn chưa hoàn thiện được một nửa, nhưng đã toả ra khí tức cổ xưa, hơi thở nguyên thuỷ.

Đáng chú ý ở chỗ, cái phôi này như đang hấp dẫn Long Lực Đỉnh, khiến nó liên tục tìm đến gần.

Mà thân thể của Lạc Nam đang run rẩy không ngừng, từ xương cốt, tế bào cho đến kinh mạch hay máu huyết, dường như rất ưa thích cái phôi chưa hoàn thiện này.

“Huyền Huân, công dụng cụ thể của Hồng Mông Thần Lực là gì?” Lạc Nam nghiêm túc hỏi.

Hắn chỉ biết lực lượng này rất mạnh, nhưng chưa rõ công năng thật sự của nó.

“Hồng Mông Thần Lực là lực lượng mà chỉ có Hồng Mông Cổ Tộc sở hữu.” Thần Huyền Huân chậm rãi hiện thân, ung dung giải thích:

“Như chàng đã biết, mỗi nội tình Bất Hủ thường gắn liền với Bất Hủ Thần Vật, mà Thần Vật của Hồng Mông Cổ Tộc chính là Hồng Mông Càn Khôn Châu.”

“Hồng Mông Càn Khôn Châu có nội thế giới đặc biệt mông muội, hoang sơ như thời đại khai thiên lập địa, trong đó sản sinh ra một thứ gọi là Hồng Mông Khí.”

“Người hấp thụ Hồng Mông Khí sẽ tu luyện ra Hồng Mông Thần Lực, từ đó tự động thức tỉnh những loại huyết mạch, thể chất quý hiếm, trong cùng cấp gần như vô địch.”

“Giống như cái tên thần bí nhân kia chỉ được hưởng một phần nhỏ Hồng Mông Thần Lực đã biến thành Cự Nhãn Cổ Tộc.”

Lạc Nam và Vân Tiêu hít sâu một hơi, không hổ là Bất Hủ Thần Vật, mỗi kiện đều có quyền năng nghịch thiên nha.

Giống như Bất Hủ Thần Tháp với Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, chủ tu cả ba trường phái, chấp chưởng đa dạng thuộc tính, viễn độn thời không, lại còn sở hữu Quy tắc Bất Hủ ở tầng cao nhất.

Lại giống như Vạn Đạo Lưu Ly Bình chấp chưởng và tước đoạt toàn bộ quy tắc trong thiên địa.

Vạn Vũ Chi Môn chứa đựng hàng vạn vũ trụ mô phỏng.

Còn giờ là Hồng Mông Càn Khôn Châu mang đến năng lực thức tỉnh huyết mạch, thể chất đặc thù.

“Khoan đã, thân thể ta đang phản ứng dữ dội với cái phôi Hồng Mông, phải chăng nó muốn thức tỉnh thể chất?” Lạc Nam giật mình hỏi.

“Khả năng rất cao là như thế.” Thần Huyền Huân không dám xác định:

“Nếu muốn biết rõ ràng, chỉ có thể tụ ra Hồng Mông Đỉnh hoàn chỉnh, giờ chỉ là cái phôi, còn chưa đủ để kết luận.”

“Ta cũng nghĩ như vậy!” Lạc Nam gật gật đầu.

Nhờ cái phôi chưa hoàn chỉnh này, tu vi của hắn đã đạt đến Siêu Thần Sơ Kỳ đỉnh phong.

Lạc Nam ước tính chỉ cần Hồng Mông Đỉnh thật sự hình thành, mình sẽ đột phá Trung Kỳ.

Đang chưa biết tìm Hồng Mông Thần Lực ở đâu để tiếp tục tụ đỉnh thì có ba con hàng chó săn đuổi đến, đáng tiếc là Lạc Nam vẫn chưa đánh lại bọn chúng, còn bị một tên cấy Hồng Mông Huyết Chú lên đầu.

“Chủ nhân, chủ mẫu... đây là thứ chúng ta thu được.”

Lúc này Thi Cơ cùng Chu Dận đem hai mảnh gốm dâng lên, mà khi chúng nó vừa xuất hiện cũng đã chủ động bay vào tay Vân Tiêu.

Chính là hai mảnh thu được tại Yêu Giới và Loạn Thạch Thung Lũng, với thực lực Siêu Thần của hai người này, thần không biết quỷ không hay đoạt hai mảnh gốm ở những nơi như vậy thật sự rất đơn giản.

“Cũng may có Kim Thần Nhi hỗ trợ chúng ta, nhìn đám chó săn của Hồng Mông Tộc chật vật thu gom từng mảnh cũng biết là mảnh gốm không dễ tìm.” Lạc Nam nở nụ cười.

“Đương nhiên!” Kim Thần Nhi dương dương đắc ý:

“Nể mặt chủ nhân ta muốn tìm cách khôi phục cái bình đáng ghét này, nên biết rằng năm xưa ta chỉ hận không thể nện nát nó.”

Vân Tiêu mỉm cười nói: “Hai mảnh vỡ này, một mảnh chứa đựng Thổ Mộc Đạo, một mảnh lại là Ma Đạo, nhưng lực lượng của chúng chỉ sánh ngang Siêu Thần Trung Kỳ... bị tổn hao khá nặng.”

“Tốt rồi, dung hợp luôn!” Lạc Nam vui vẻ nói.

Không quan tâm đẳng cấp cho lắm, chỉ cần tất cả các mảnh gốm tập hợp đủ... đó sẽ là Bất Hủ Thần Vật hàng thật giá thật.

Dù như cái mảnh đầu tiên lấy được chỗ Ma Lệ, không còn bất cứ năng lượng nào cũng được.

Vân Tiêu gật đầu, đem một phần của Vạn Đạo Lưu Ly Bình dung nhập cùng hai mảnh gốm.

OÀNH...

Đột ngột như đáp ứng được điều kiện nào đó, một cỗ lực lượng từ trong góc bình bỗng nhiên bay ra, tiến thẳng vào giữa trán Vân Tiêu.

“A...”

Vân Tiêu ôm đầu, cảm giác đau đớn khiến toàn thân nàng run rẩy, hai chân sắp ngã quỵ.

“Nàng không sao chứ?” Lạc Nam lo lắng đem nàng ôm chặt.

RĂNG RẮC...

Đúng lúc này, không gian xung quanh hai người sụp đổ, một tên Siêu Thần Viên Mãn đột ngột tiến ra, Hồng Mông Thần Lực bá đạo tung chưởng.

OÀNH...

Chu Dận không kịp phản ứng, trực tiếp bị nghiền thành hư vô.

Mà từ phía sau, lại một tên Siêu Thần Viên Mãn khác xuất hiện, nhắm ngay Thi Cơ oanh sát.

“Cút ngay!” Lạc Nam nộ hống, một chiêu Loạn Quyển Thần Luân mãnh liệt đẩy ra.

ẦM ẦM ẦM...

Vô số Siêu Thần Đạo Thuộc Tính như vòi rồng càn quét đẩy lùi thế công của đối phương.

“Về trong bóng!” Lạc Nam hạ lệnh.

Thi Cơ tuân lệnh, vội vàng chui vào cái bóng của hắn.

Tổn thất một Ma Linh cao cấp như Chu Dận khiến Lạc Nam đau lòng không thôi.

Hắn nhanh trí thu Vân Tiêu đang đau đớn vào đan điền, Dịch Chuyển Tức Thời triển khai, liên tục bỏ chạy.

“Chuột nhắt, ngươi thoát được sao?” Hai tên Siêu Thần Viên Mãn cười lạnh.

Bọn hắn hung hăng xuất động Thần Binh chém về phía Lạc Nam.

Cảm nhận được uy áp kinh khủng, Lạc Nam không dám ngạnh kháng, Vân Tiêu đang rơi vào mê man không thể cung cấp lực lượng từ mảnh gốm cho hắn, cái phôi Hồng Mông Thần Đỉnh cũng chưa thể sử dụng, rất khó để lấy một địch hai.

Lạc Nam triệu hồi Hỗn Độn Cuồng Long, nhanh chóng leo lên lưng nó.

Đồng thời hắn quay đầu, một tay ngưng tụ Bỉ Ngạn Hoa, một tay chấp chưởng Loạn Quyển Thần Luân.

Trước hai luồng công kích của Siêu Thần Viên Mãn, toàn lực đánh ra.

Nhưng lần này có Thần Binh cao cấp trong tay, bọn chúng nghiền nát công kích của Lạc Nam, uy thế dữ dội giáng lên cơ thể hắn.

“Phốc!”

Lạc Nam phun máu, thân thể trượt dài trên lưng rồng.

“Quỳ xuống cho ta!”

Không gian vặn vẹo, hai tên Siêu Thần Viên Mãn trực tiếp áp sát, vô số tầng Vực kinh thiên động địa trấn áp xuống.

“Hỗn Long Thoát Xác!”

Lạc Nam gầm lên, cơ thể hoá thành một mảnh da vụn, bản thể thành công dịch chuyển ra xa.

Ngay khi đại địch muốn tiếp tục truy đuổi, hắn quyết đoán bóp tay hạ lệnh:

“Nổ đi!”

RỐNG!

Hỗn Độn Cuồng Long ngửa đầu rống giận, hung hăng tự bạo.

ĐÙNG...

Hỗn Độn Thần Lực càn quét bừa bãi, chấn bay hai tên Siêu Thần Viên Mãn.

Lạc Nam lại nhân cơ hội, mở ra Thông Đạo Hỗn Độn trốn vào.

Hắn không dám dùng Vong Linh Dịch Chuyển đến chỗ của Thần Hiên Hiên hay Linh Vũ Mộng Âm, sợ lôi kéo các nàng vào ân oán cá nhân của mình.

“Ngươi có chạy đằng trời!”

Vẫn dùng thủ đoạn cũ, hai tên Siêu Thần Viên Mãn dùng Hồng Mông Thần Lực khoá chặt hỗn độn thông đạo cấp tốc đuổi theo.

Nhưng khi bọn hắn tiến ra, tung tích của Lạc Nam lại hoàn toàn biến mất.

“Con mồi đâu?” Hai tên nghi hoặc nhíu chặt chân mày.

“Không cảm ứng được!” Trong không gian pháp bảo, kẻ thi triển Hồng Mông Huyết Chú nhíu mày truyền âm:

“Có vẻ hắn dùng thứ gì đó ngăn chặn cảm ứng của ta trong thời gian ngắn.”

“Hừ, thủ đoạn không ít, trốn nhanh như chuột!” Hai tên Siêu Thần Viên Mãn giận dữ.

“Yên tâm đi, chỉ cần hắn dám ló đầu ra ngoài, chạy lên trời cũng không thoát... trừ phi có Bất Hủ cứu hắn.”

......

“May mà nhanh trí trốn vào trong tháp.”

Trong Bất Hủ Thần Tháp, Lạc Nam thở hổn hển, lau đi vết máu nơi khoé miệng.

Vừa rồi khi vừa khuất khỏi tầm mắt của mấy tên kia, hắn đã tiến vào Bất Hủ Thần Tháp.

Có Bất Hủ Thần Tháp che chở, Hồng Mông Huyết Chú bị gián đoạn cảm ứng, nhưng vẫn còn nằm giữa trán Lạc Nam.

Bất quá lúc này hắn không có tâm tình giận dữ, chỉ tập trung quan sát Vân Tiêu, chỉ thấy đôi mắt đẹp của nàng khép hờ, chân mày nhíu lại khiến người ta thương xót.

Tiềm thức của Vân Tiêu tiến vào một phương thế giới xa lạ...

Ở nơi này, nàng nhìn thấy sự phồn hoa chưa từng có, vượt qua cả Nguyên Giới hiện giờ.

Tu sĩ ở thế giới này vừa ra đời đã cảm thụ được quy tắc, các loại quy tắc tự nhiên trong thiên địa cực kỳ nồng đậm, bất kỳ ai cũng yêu thích tu luyện quy tắc, sở hữu quy tắc cường đại.

Bóng lưng của nữ tử vừa uy nghiêm, vừa cao quý kia đứng giữa thế giới, chấp chưởng Vạn Đạo Lưu Ly Bình trong tay.

Mặc dù thân ảnh vị nữ tử này có thể khiến thiên địa phủ phục dưới chân, nhưng Vân Tiêu lại cảm giác quen thuộc đến khó tả...

Như cảm ứng được bản thân mình sẽ gặp chuyện gì đó trong tương lai, nữ tử này đem Thế Giới Bản Nguyên của chính thế giới kia tách ra, đặt vào bên trong bình.

Dường như cảm ứng được Vân Tiêu từ phía sau, nữ tử khẽ quay đầu muốn nhìn lại.

“Phốc!”

Vân Tiêu giật mình tỉnh lại, hai mắt mông lung, nước mắt lăn dài trên má...

Một bàn tay ấm áp nhẹ lau thanh lệ của nàng...

Vân Tiêu lấy lại tinh thần nhìn sắc mặt nam nhân trắng bệch, đưa tay vuốt ve khuôn mặt hắn, ôn nhu hỏi:

“Đau không?”

“Đau, hôn một ngụm sẽ hết đau.” Lạc Nam xấu xa cười tà.

Nào ngờ Vân Tiêu thật sự ngẩng đầu, bờ môi đỏ mọng mềm mại in lên môi hắn.

Lạc Nam tròn xoe mắt, nội tâm ôn nhu... ôm chặt lấy nàng, quấn quít triền miên.

Đúng lúc này, góc bình vỡ trôi nổi trước mặt hai người bỗng nhiên tuôn trào vô số điểm sáng.

Những điểm sáng này tập hợp lại với tốc độ rất nhanh, vài hơi thở đã hình thành chùm sáng như một nửa mặt trăng màu tím.

Đôi nam nữ bị cảnh tượng hấp dẫn, tách môi nhau ra, Lạc Nam kinh ngạc nói:

“Đây là Thế Giới Bản Nguyên?”

“Trong những mảnh gốm này còn chứa đựng cả những mảnh bị phân tách của Thế Giới Bản Nguyên?”

“Đúng vậy, có vẻ chúng ta vô tình tập hợp lại Thế Giới Bản Nguyên của Vạn Đạo Thần Chủ, bất quá chỉ mới là một nửa.” Thần Huyền Huân đánh giá.

“Dù chỉ là một nửa, nhưng ta cảm nhận được đây chính là thế giới thuộc về mình.” Vân Tiêu nghiêm nghị nói ra.

Trước đó nàng đã từ chối rất nhiều Thế Giới Bản Nguyên, nhưng lần này... nàng đã tìm được thế giới thuộc về mình.

“Chúc mừng nàng!” Lạc Nam nở nụ cười.

eyJpdiI6IkJTbmpQQSs4U0NOcWdCZUVlaldkdlE9PSIsInZhbHVlIjoidTIrU3h3ZFloekZpWDZoZ3BkVTR6amNwaTRPU2c1Z3ZQQVhzNkNxVkRkcFl4UTlWWUU5N1JpaURocENDN1g0Z1dheGVDcFdhU2I1QWdTeGdCd0JLRnhXSlR5WnVmd29OOXVGS2JMc2tWV1NyaDVSZ2hhZFJtcCtHckVwckQ3d043VnBac3VGNzNtd2lNMnBhdzBTWElWXC8wU3JUUE9IR1p0T1Q1a0xvdkw1cGt3cmFvT015SUliYW92VzErVVVUSTFCWHZ0NTJuNUlIRGEycWllcldDeGc9PSIsIm1hYyI6IjAxMzBlMWIxZWRiMjkzN2Q5OTY4MWUyNzQxYTI5MTIxZjIwZDUyNzM2ZWNkMDNjOGFlNmFlNWU3NDY5ZTY0MDEifQ==
eyJpdiI6InAyZ21qWFYxODQwZGxBXC84M2g4bk9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImxhMUlMOVhFMVcwTVhSUGwxd2lYSE5veXlDNGM1MTBpcEhERkhpaUQwd0kxXC9Da0NcLzkxdysxdzBEa2tpZENHWEtob3BsMnp2U3RXRWN4V0hKa2o0OER0NDZHXC9va1g5TkVrQk9cL1BzSmZFZTcrQlZER0x4M3BPV0xsR1BTQXJ5aUpkUHVHYmF5c055Uk1ZZEhUdkNkZnNwdGVjZzRuazZVVmo0NUo1Y09rZWRIdm9Lc1RZaHNQUTZJV1ZcL0RSeTF2c25PSTQ3TEVaZkFOcjZ1bEx1Nk9nQT09IiwibWFjIjoiMDhmZTY1NWViMGI5NWIyYjIwMjE3NDFjYzFmNWVhMTVkMTJjZDg1ZDgxZWEzMGNlMzFlZmMzMzVjMGVkZGY5YSJ9

 

Ads
';
Advertisement