Nhận được một nửa Thế Giới Bản Nguyên từ góc vỡ Vạn Đạo Lưu Ly Bình, Vân Tiêu quyết định luyện hoá.
Việc luyện hoá Thế Giới Bản Nguyên sẽ mất khá nhiều thời gian, vì để rút ngắn quá trình... Lạc Nam dùng thêm Nguyên Thạch Siêu Phẩm để hỗ trợ nàng.
Nhưng có một điều khiến hắn và Vân Tiêu không thể ngờ được là, một nửa Thế Giới Bản Nguyên này như vốn đã thuộc về nàng ngay từ đầu, bây giờ là vật quay về chủ mà không phải luyện hoá.
Gần như không đến nửa tháng, nó đã cùng Vân Tiêu hoà hợp một cách hoàn mỹ.
Nàng thậm chí không cần phải cảm ngộ, không cần phải nắm giữ quy tắc Siêu Thần... mọi thứ cứ thuận lợi như nước chảy thành sông.
Đối với một kẻ mất tận hai năm để luyện hoá Nguyên Giới Bản Nguyên như Lạc Nam, nhìn mà chỉ biết ghen tị.
Nghĩ lại cũng đúng mà thôi, đối với đại năng thông thường... cái khâu khó nhất trong việc luyện hoá Thế Giới Bản Nguyên và đột phá Siêu Thần chính là quá trình lĩnh ngộ và nắm giữ Quy tắc Siêu Thần.
Còn Vân Tiêu dù là đại năng, nhưng ngay cả các Quy tắc Siêu Thần Viên Mãn nàng cũng có thể điều động từ mảnh gốm, thì việc luyện hoá Thế Giới Bản Nguyên thuận lợi như nước chảy thành sông cũng không khó lý giải.
“Nếu như phần bản nguyên này đã từng thuộc về Vạn Đạo Thần Chủ, thân phận của nàng ấy xem ra ngày càng rõ ràng rồi...” Thần Huyền Huân mỉm cười:
“Không hổ là Bất Hủ Chi Chủ do ta lựa chọn, ngay cả nhân vật như Bất Hủ Thượng Cổ - Vạn Đạo Thần Chủ cũng vào tay.”
Vân Tiêu hé mở đôi mắt đẹp, một luồng khí tức mạnh mẽ lan toả khắp toàn thân nàng...
“Bán Siêu Thần!” Lạc Nam tán thưởng nói:
“Không hổ là vị hôn thê của ta!”
“Không!” Vân Tiêu nhìn hắn khẽ lắc đầu, gò má tuyệt mỹ hiếm thấy hiện lên hai rạng mây hồng:
“Không còn là vị hôn thê, ta sẽ trở thành thê tử của chàng!”
“A!” Lạc Nam sửng sốt, mọi thứ đến quá đột nhiên, hắn lắp bắp nói:
“Chúng ta còn chưa thành thân mà.”
“Việc bái đường chờ về Nguyên Giới thực hiện sau cũng được.” Vân Tiêu vuốt nhẹ lọn tóc, nắm tay hắn kéo đi:
“Hiện tại phu thê động phòng.”
Lạc Nam tim đập thình thịch, không ngờ tuyệt thế nữ thần lại là người chủ động, nhưng sau đó hắn lại nghiêm túc kéo nàng ôm lấy, ôn nhu nói:
“Ta muốn chuyện tình của hai ta phải không nhiễm tì vết, nàng đừng vì nóng lòng truyền thụ Quy tắc Vô Thượng cho ta mà tự ép buộc mình.”
“Nhìn ta có giống không tình nguyện không?” Vân Tiêu nhoẻn miệng cười, nụ cười như vạn hoa đua sắc thắm, đôi mắt thâm thuý của nàng hiện lên một vẻ kích thích cùng hưng phấn:
“So với bái đường rồi động phòng một cách truyền thống, ta ưa thích trải qua những khoảnh khắc như thế này, dâng hiến cho chàng rồi chung tay giết địch, đây sẽ là kỷ niệm vĩnh viễn, tuyệt vời trong lòng ta.”
Lạc Nam nhìn nàng, thấy được sự quyết tâm và một tia e thẹn...
Hắn xem như đã hiểu, Vân Tiêu từ nhỏ đã là một nữ cường nhân, đơn độc giết ra thiên địa thuộc về chính bản thân nàng, mặc dù điềm tỉnh và ung dung trong hầu hết tình huống, nhưng thật ra nàng có sự kiêu ngạo đến tận xương tuỷ.
Hiện giờ lại bị Siêu Thần Viên Mãn truy sát khắp nơi, nàng và nam nhân của mình phải trốn đông trốn tây tránh né... hắn còn vì nàng mà bị thương.
Điều này đã động vào lòng tự tôn của Vân Tiêu...
Cùng với nam nhân nàng chọn hoà hợp, có được thực lực để lật ngược tình thế.
Chuyện hoàn hảo như vậy, tại sao lại không làm?
Nhịn nhục trở về Nguyên Giới rồi mới trao thân cho hắn để làm gì? Còn ý nghĩa gì nữa chứ?
Vân Tiêu tình cảm nhưng cũng đầy lý trí, so với bản thân mình, nàng càng muốn bảo vệ tôn nghiêm của Lạc Nam.
Nàng không muốn nam nhân của mình phải chật vật lẩn trốn, nàng muốn kẻ địch phải trả giá bằng máu.
“Nếu chàng còn từ chối, thật khiến ta phải thất vọng!” Vân Tiêu trong trẻo nói.
“Ai từ chối?” Lạc Nam mỉm cười, bàn tay bắt đầu không yên phận lưu chuyển trên eo thon của nàng, thủ thỉ bên tai ngọc:
“Ta cầu còn không được.”
Hắn phất tay, một chiếc giường bạch ngọc lớn có lót nệm mềm mại đã hiện ra giữa không gian.
Vân Tiêu nhẹ cắn môi anh đào, ý niệm nhẹ động... y phục trên thân chậm rãi biến mất.
Lạc Nam nín thở trước khung cảnh này, trong mắt ngập tràn kinh diễm và tán thưởng.
Dù biết rằng Vân Tiêu rất đẹp, nhưng giờ đây hắn vẫn thần hồn điên đảo trước tuyệt tác của tạo hoá đang ở trong tầm mắt.
Băng cơ tuyết cốt, uyển chuyển ma mị, da thịt không giọt tỳ vết, cổ thiên nga cao quý, xương quai xanh tinh xảo, những nơi cần lõm thì lõm, những nơi cần lồi thì lồi, eo thon một nắm, gò bồng đảo căng đầy kiêu hãnh vểnh cao... từng đường cong hoàn mỹ cùng đôi chân dài miên man.
Đặc biệt là những vị trí tô điểm màu hồng diễm lệ, có thể làm điên đảo chúng sinh.
Bá Y biến mất, Lạc Nam cuồng dã áp lên kiều thê của mình, khoá chặt lấy bờ môi thơm ngát của nàng.
“Ưm...” Giai nhân nhẹ giọng nỉ non:
“Dù là Vân Tiêu hay Vạn Đạo Thần Chủ, đều là nữ nhân của chàng... không cần phải thương tiếc.”
“Tuân mệnh lão bà!”
Huyết hồn sôi sục, Lạc Nam đại triển thần uy, tận hưởng những gì tuyệt hảo nhất trong dương thế.
Đào hoa nở rộ...
“Đáng giận, đây chính là Bất Hủ Thần Vật... bọn hắn lại dám khinh nhờn chốn linh thiêng, thật không xem ta ra gì.” Kim Thần Nhi nổi giận thở phì phò, muốn đem đôi nam nữ kia trục xuất ra ngoài.
“Không hề khinh nhờn, ngược lại đây chính là khoảnh khắc lịch sử.” Thần Huyền Huân kích động và chờ mong nói:
“Ngươi chẳng lẽ không muốn nhìn thấy Quy tắc Bá Đạo và Quy tắc Vô Thượng hoà quyện sao?”
Kim Thần Nhi sửng sốt, gương mặt non nớt đầy vẻ ngây thơ lầu bầu:
“Nói cũng có lý nha, để xem...”
......
“Phu quân... chậm một... chút a.”
Không biết qua bao lâu sau, Vân Tiêu tóc tím tán loạn, tuyết cơ phủ đầy vết tích, nước mắt lưng tròng, yểu điệu cầu xin tha thứ.
Ánh mắt Lạc Nam sáng quắc, hắn chưa từng thấy nàng có một mặt nhu nhược, đáng yêu mềm mại như vậy, hùng phong càng tăng thêm vài phần khiến Vân Tiêu đầy hờn dỗi.
“Vừa rồi là ai bảo đừng thương tiếc?” Lạc Nam cười trêu, cọ cọ mũi quỳnh của nàng.
Vân Tiêu mềm yếu vô lực, rốt cuộc cũng hiểu tại sao các tỷ muội lại tuỳ ý tên này lộng hành, hoá ra vì không ai có thể ngăn cản phương diện dũng mãnh này của hắn...
Lạc Nam tận hưởng tất cả diễm phúc của thế gian, ôm nữ cường nhân trong lòng mà cảm thán:
“Ta chính là nam nhân hạnh phúc nhất!”
“Thiếp cũng thế, chàng quá tuyệt vời!” Vân Tiêu ánh mắt mê ly.
Âu yếm vuốt ve kiều thê hồi lâu, Lạc Nam mới nói:
“Bắt đầu chính sự!”
“Ừm.” Vân Tiêu nghiêm túc gật đầu.
Hai người tập trung tinh thần, nhẹ ôm lấy nhau, thông qua địa phương kết hợp vận chuyển công pháp.
Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, Long Tiên Thánh Điển.
Với thiên phú của Vân Tiêu, dễ dàng đã lĩnh ngộ được tầng cao nhất của hai môn công pháp này.
Nàng kích hoạt Ngự Quy Thần Thể, tất cả các loại quy tắc hoàn mỹ dung hợp vào nhau, phóng đại sức mạnh.
Quy tắc Vô Thượng được tạo ra.
Bá Đỉnh rung động, một cỗ hấp lực tuôn trào nhanh chóng hấp thụ Quy tắc Vô Thượng vào trong đỉnh.
Lạc Nam chăm chú, dụng tâm cảm thụ Quy tắc Vô Thượng.
Quy tắc Vô Thượng là quy tắc đặc biệt, nó cần Vân Tiêu phát động tất cả quy tắc của nàng, sau đó thông qua Ngự Quy Thần Thể dung hợp và phóng đại sức mạnh.
Lạc Nam không có Ngự Quy Thần Thể nên không thể sở hữu được Quy tắc Vô Thượng chân chính.
Nhưng hắn có thể thông qua song tu với nàng để lĩnh ngộ tất cả các quy tắc, sau đó sử dụng Thiên Địa Hợp Hoan Kinh để “mượn” Quy tắc Vô Thượng của nàng cho mình sử dụng.
Quy tắc Vô Thượng không thể truyền thụ thông qua Tiên Thiên Hồ Lô Đằng, bởi vì khái niệm Vô Thượng chính là mạnh lên không ngừng, không bị giới hạn.
Vân Tiêu có thể phóng đại sức mạnh của quy tắc liên tục dựa vào Ngự Quy Thần Thể, dung hợp quy tắc mới và đề thăng tu vi, Như Ý Hồ Lô lại không thể làm được điều đó.
Nếu hiện tại Vân Tiêu đem Quy tắc Vô Thượng bồi dưỡng ra Như Ý Hồ Lô, thì loại quy tắc trong hồ lô chỉ có đẳng cấp Bán Siêu Thần ứng với tu vi hiện tại của nàng.
Khi nàng trở thành Siêu Thần Sơ Kỳ, Siêu Thần Trung Kỳ... hay Siêu Thần Viên Mãn, quy tắc trong Hồ Lô đã không còn theo kịp nàng, vậy thì không phải “Vô Thượng”.
Một ví dụ rõ ràng hơn, giả sử khi Lạc Nam tụ được Hồng Mông Đỉnh hoàn chỉnh... hắn sẽ nắm giữ Quy tắc Hồng Mông.
Nếu Vân Tiêu từ phu quân lĩnh ngộ ra Quy tắc Hồng Mông, nàng đem nó dung hợp vào quy tắc của mình, thế là Quy tắc Vô Thượng của nàng lại mạnh hơn... trong khi quy tắc trước đó bồi dưỡng Hồ Lô thiếu mất Quy tắc Hồng Mông.
Không chỉ Quy tắc Hồng Mông, mà bất cứ loại quy tắc mới nào được Vân Tiêu lĩnh ngộ cũng sẽ khiến Quy tắc Vô Thượng của nàng tiếp tục vượt lên, chẳng lẽ mỗi một lần như vậy lại phải bồi dưỡng Hồ Lô sao?
Thế nên chỉ cần hai người tu luyện Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, mặc kệ quy tắc của nàng mạnh lên đến mức nào, hắn cũng có thể ngay lập tức sử dụng.
Thiên Địa Hợp Hoan Kinh cũng đã được Lạc Nam cải tiến thành công pháp Siêu Thần, có thể tích trữ lực lượng hay quy tắc của thê tử và phu quân trong cơ thể đối phương và điều động bất cứ lúc nào, không cần thiết phải luôn luôn ở cạnh nhau.
Lúc này bên trong Bá Đỉnh, tất cả quy tắc của Lạc Nam đang cùng với Quy tắc Vô Thượng hoà quyện.
Một loại quy tắc hoàn toàn mới, áp đảo tất cả được tạo ra.
Quy tắc lan tràn, không có màu sắc cụ thể, thay vào đó là sự biến hoá, loạn chuyển liên tục, lúc thì màu đỏ, lúc thì màu đen, lúc thì màu trắng, lúc thì màu vàng, lúc thì vô hình vô ảnh...
Bên trong Quy tắc Vô Thượng vốn đã có sẵn Quy tắc Bá Đạo, Quy tắc Loạn Đạo và Quy tắc Hỗn Độn.
Bây giờ sau khi dung hợp với quy tắc của Lạc Nam, uy lực của những loại quy tắc đó tăng mạnh theo cấp số nhân...
ONG ONG ONG...
Khi quy tắc lan tràn, ngay cả không gian của Bất Hủ Thần Tháp cũng rung động.
“Mạnh thật, nếu như tu vi của chủ nhân đạt đến Siêu Thần Viên Mãn, loại quy tắc này tuyệt đối sẽ không thua Quy tắc Bất Hủ.” Kim Thần Nhi cho ra đánh giá cực cao:
“Điều này đồng nghĩa, chỉ cần chủ nhân là Siêu Thần Viên Mãn... ngươi thậm chí có thể vượt cấp chiến Bất Hủ nhờ vào loại quy tắc này.”
“Thật sao?” Thần Huyền Huân hít một ngụm lãnh khí, điều này thật hoang đường.
Bất Hủ bị Siêu Thần Viên Mãn khiêu khích, chuyện này chưa từng có trong lịch sử.
“Đúng thế, và nếu đem nó dung hợp cùng Quy tắc Bất Hủ trên tầng cao nhất của tháp, lại thêm có Vạn Đạo Lưu Ly Bình tương trợ.” Kim Thần Nhi chiến ý xông thiên:
“Quét ngang Chung Cực, bình định bát hoang!”
“Hahaha...” Lạc Nam bá khí cười dài, ôm lấy Vân Tiêu tuyên bố:
“Đây chính là Quy tắc Bá Chủ của phu thê chúng ta!”
Vân Tiêu tự hào nở nụ cười, tựa đầu vào lòng ngực hắn.
OÀNH...
Một luồng Hồn Lực cực mạnh bỗng nhiên khuếch tán trong linh hồn Lạc Nam.
Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ hiện ra, 69 vị Tuyệt Sắc Hồn Cơ yểu điệu hướng hắn hành lễ:
“Tham kiến chủ nhân, nhờ chàng ban phúc, bọn thiếp đều đã đột phá Hồn Siêu Thần, Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ nay đã là Siêu Thần Bảo Hạ Phẩm.”
“Các nàng không để ta thất vọng, rất tốt!” Lạc Nam hài lòng tán thưởng.
Được thôn phệ luyện hoá linh hồn của một Siêu Thần Viên Mãn như tên chó săn của Hồng Mông Cổ Tộc, Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ không thăng cấp mới là chuyện lạ, còn chưa kể trước đó các nàng cũng được hấp thụ rất nhiều.
“Dựa vào trí nhớ của tên kia, bọn thiếp có mấy thông tin muốn bẩm báo.” Một vị Hồn Cơ đại diện lên tiếng:
“Có chín tên Hồng Mông Sứ Giả được Thiếu Chủ của Hồng Mông Cổ Tộc cử xuống hỗn độn truy tìm mảnh gốm, mỗi người bọn chúng đều được trang bị một mảnh gốm để dò tìm và một khối Hồng Mông Ngọc Bội để che giấu hành tung.”
“Tuy nhiên mảnh gốm quý nhất chứa đựng Kiếm Đạo, Luân Hồi Đạo thì còn đang nằm trong tay Hồng Mông Thiếu Chủ.”
“Kẻ này là nhi tử độc nhất của Hồng Mông Tộc Trưởng, địa vị phi thường.”
Ánh mắt Lạc Nam và hai nữ loé lên, chẳng trách có năng lực điều động hàng loạt Siêu Thần Viên Mãn tác oai tác quái, hoá ra kẻ đứng sau là Hồng Mông Thiếu Chủ.
Thân phận như vậy đã sánh ngang với Bất Hủ Công Chúa như Thần Huyền Huân ngày trước rồi.
“Tưởng ai xa lạ, hoá ra lại là bại tướng dưới tay thiếp.” Thần Huyền Huân cười mỉm:
“Năm đó ở đại hội giao chiến của các thiên tài, thiếp đã từng đánh bại Hồng Mông Thiếu Chủ.”
“Thưa chủ mẫu, thực lực của kẻ này hiện tại đã là Siêu Thần tối đỉnh.” Hồn Cơ dịu dàng nói.
“Không tệ!” Thần Huyền Huân nhẹ gật đầu.
Đã trôi qua rất nhiều năm, với thân phận và địa vị của đối phương, tiến bộ như thế không phải chuyện gì khó hiểu.
“Hoá ra tên bị ta làm thịt được gọi là Hồng Mông Sứ Giả.” Lạc Nam vuốt cằm hỏi:
“Tại sao khi hắn ngã xuống, ba tên kia lại đuổi đến nhanh như thế?”
“Chín tên Hồng Mông Sứ Giả đều tu luyện bí pháp liên kết linh hồn, chỉ cần có người gặp nạn, tám người kia sẽ cảm ứng được.” Hồn Cơ giải thích.
Lạc Nam cười tà: “Nếu đã như vậy, trước tiên ta giúp các nàng vặt lông tám tên Hồng Mông Sứ Giả, thu đủ chín mảnh gốm cho Vân Tiêu.”
......
Thần thanh khí sảng rời khỏi Bất Hủ Thần Tháp...
Rất nhanh, dựa vào Hồng Mông Huyết Chú còn khảm trên trán hắn, vài luồng khí tức mênh mông như biển giáng lâm.
Ba tên Siêu Thần Viên Mãn, ngay cả tên thi triển Hồng Mông Huyết Chú cũng đã dưỡng thương, thực lực phục hồi.
“Con chuột nhắt này trốn thật lâu, lần này đừng mơ trốn nữa!”
Một tên Hồng Mông Sứ Giả không muốn dây dưa dài dòng, càng không muốn cho Lạc Nam có thêm cơ hội đào tẩu.
Hắn ném ra Hồng Mông Ngọc Bội.
VÙ VÙ VÙ...
Hồng Mông Thần Lực cuộn trào tiến ra, hoá thành Hồng Mông Kết Giới khổng lồ bao trùm một gốc hỗn độn, đem Lạc Nam vây khốn vào bên trong.
“Tốt lắm, ta chờ các ngươi đã lâu!” Lạc Nam cười nhếch mép.
“Chết đến nơi còn mạnh miệng!” Ba tên Hồng Mông Sứ Giả thịnh nộ quát:
“Ngươi có phải hung phạm sát hại đồng bọn của chúng ta không?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất