Đừng nói là Hàn Lập, ngay cả bản thân Lý Quân cũng mông lung.
Anh không ngờ người của Kiếm Tông lại quỳ xuống trước mặt mình, còn luôn miệng nhận tội.
Điều này hoàn toàn phá vỡ nhận thức của anh về người Cấm Khư.
Những kẻ đó không phải chỉ biết báo thù sao? Lần đầu tiên gặp phải người hiểu chuyện như vậy.
Lý Quân không lên tiếng, chỉ im lặng chờ đợi, muốn xem Tần Nam sẽ nói gì.
Cảm nhận được sát khí trên người Lý Quân giảm bớt, Tần Nam vội vàng nói: “Tông chủ phái trưởng lão Giản Khai Dương dẫn 800 kiếm tiên xuống núi, ép Long Quốc giao nộp đầu của Lý tiên sinh. Không ngờ vì thế mà Kiếm Tông tổn thất nặng nề, toàn bộ kiếm tiên xuống núi đều bị tiêu diệt.”
“Tông chủ biết mình sai nên đặc biệt phái tôi đến tạ tội, hi vọng nhận được sự tha thứ của Lý tiên sinh và vị cường giả đứng sau ngài.”
Tần Nam không giấu giếm, thành khẩn nói rõ suy nghĩ của Kiếm Tông.
Lý Quân hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, cảm thấy Tần Nam không giống đang lừa mình.
Nghĩ lại cũng phải, chết nhiều kiếm tiên như vậy, Kiếm Tông chắc chắn tổn thất nặng nề. Chỉ cần Kiếm Tông không ngốc thì cũng sẽ biết hậu quả khi đối đầu với hắn.
Hàn Lập ở bên cạnh nghe chuyện như đang ở trong mơ.
Toàn bộ 800 kiếm tiên của Kiếm Tông chết dưới tay Lý Quân?
Làm sao có thể? Ông ta cảm thấy cổ họng như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt, không thể thở nổi.
Thiếu chủ làm thế nào được vậy?
À phải, Tần Nam vừa nói “vị cường giả đứng sau” thiếu chủ? Thì ra thiếu chủ có người hậu thuẫn, chẳng trách không chịu trở về nhà họ Nhậm.
Một cường giả có thể khiến Kiếm Tông cúi đầu, thiếu chủ đúng là không cần phải quay về Nhậm gia nữa.
Chỉ trong chớp mắt, suy nghĩ của Hàn Lập bắt đầu thay đổi.
Tần Nam đứng dậy, sai người đỡ Hoàng hộ pháp bị Lý Quân đánh bay dậy.
Lúc này, hô hấp của Hoàng hộ pháp cực kỳ bất ổn, hắn bước tới trước mặt Lý Quân, cúi đầu.
“Cậu Lý, là lỗi của tôi.”
Trong lòng Hoàng hộ pháp tràn đầy hoảng sợ.
Thực lực của Lý Quân đã kinh khủng, ngay cả Tần Nam cũng bị áp chế. Trong Kiếm Tông, có lẽ chỉ có tông chủ mới đủ tư cách so sánh.
Lại thêm cường giả đứng sau, chỉ một người đã ngang với cả một siêu cấp tông môn.
Đắc tội với người như vậy, còn gì để nói?
Bây giờ có bị Lý Quân giết chết thì hắn cũng không dám chống lại, bởi vì phản kháng rất có khả năng sẽ mang lại tai họa cho tông môn.
Lúc này, Tần Nam và những người khác đều rất căng thẳng.
Lý Quân ra tay tàn nhẫn, nếu hắn giết Hoàng hộ pháp thì sao?
May mà Lý Quân không có ý tiếp tục, chỉ lạnh lùng nói: “Lần này tôi không tính toán, nếu còn lần sau thì tôi sẽ không nương tay.”
Nghe vậy, người của Kiếm Tông thở phào nhẹ nhõm.
“Vào nhà đi.”
Nói xong, Lý Quân quay người đi vào biệt thự.
Tần Nam và những người khác cung kính đi theo. Khi đi ngang qua Hàn lão, Tần Nam khẽ nhíu mày.
Hắn cảm thấy Hàn lão quen quen, nhưng không nhớ đã gặp ở đâu.
Lúc này, Hàn lão chủ động lên tiếng: “Lão phu từng là gia nô của nhà họ Nhậm, năm đó đã có duyên gặp Tần trưởng lão một lần.”
Nghe vậy, Tần Nam sực nhớ.
“Thì ra là người của nhà họ Nhậm.”
Nhà họ Nhậm là một trong mười gia tộc lớn ở Cấm Khư, sống ở khu vực quan trọng nhất, bọn họ là siêu cấp thế lực chân chính, Kiếm Tông cũng không thể so sánh.
Chẳng lẽ cường giả đứng sau Lý Quân đến từ nhà họ Nhậm?
Trong lòng suy đoán, nhưng Tần Nam không dám hỏi nhiều, chỉ cười gật đầu với Hàn lão.
Sau khi bước vào trong biệt thự.
Lý Quân ngồi trên ghế sofa, còn Hàn lão chủ động làm những việc người hầu, pha trà rót nước.
Lý Quân vốn định ngăn lại, nhưng nhìn thấy nụ cười trên mặt ông, anh chợt hiểu ra, có lẽ với ông mà nói, được làm những việc này chính là hạnh phúc lớn nhất.
Tần Nam ngồi đối diện Lý Quân, những người Kiếm Tông khác đều cung kính đứng bên cạnh, không dám ngồi xuống.
Nếu để những cường giả Cấm Khư nhìn thấy cảnh tượng này, chắc chắn sẽ rất kinh hãi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất