Lý Quân nhấp một ngụm trà, nhìn Tần Nam nói: “Kiếm Tông muốn lấy mạng tôi, tôi cũng đã khiến Kiếm Tông tổn thất nặng nề, chuyện này coi như hòa nhau. Nhưng tôi có một việc cần các người giúp.”  

 

 

“Tôi và Loạn Thần Tông có một vài thù oán, nhưng không tìm được lối vào Cấm Khư. Với các người mà nói thì đây chỉ là chuyện nhỏ.”  

 

Người của Kiếm Tông hay Loạn Thần Tông đều có thể ra vào tùy thích, rõ ràng việc vào Cấm Khư không khó, chỉ cần biết cách là có thể tự do đi lại.  

 

Ban đầu, Lý Quân định vào Cấm Khư diệt luôn Kiếm Tông và Loạn Thần Tông để trừ hậu hoạn.  

 

Nhưng giờ Kiếm Tông đã nhận lỗi, chỉ còn Loạn Thần Tông.  

 

Nghe Lý Quân nói, Tần Nam vô cùng ngạc nhiên.  

 

Không ngờ Lý Quân lại có thù với Loạn Thần Tông.  

 

Loạn Thần Tông là thế lực không thua kém gì Kiếm Tông.  

 

Với bản lĩnh của Lý Quân, một khi vào Cấm Khư, Loạn Thần Tông chắc chắn sẽ gặp đại họa.  

 

Nghĩ vậy, trong lòng Tần Nam mừng thầm.  

 

Ông ta nói: “Mỗi thế lực đều có con đường riêng thông giữa Cấm Khư và thế tục. Muốn vào thì phải có chìa khóa.”  

 

“Nếu cậu Lý muốn vào Cấm Khư chỉ cần cầm lệnh bài của Kiếm Tông là có thể tự do ra vào.”  

 

Nói xong, ông ta lấy một tấm lệnh bài bằng ngọc trắng đưa cho Lý Quân.  

 

Trên lệnh bài có một chữ “Kiếm” lớn, mặt sau khắc đầy chữ.  

 

Lý Quân cầm lấy, cảm giác mát lạnh khiến anh nhớ đến tấm lệnh bài của Vân Hàn Yên, cô gái áo trắng từ Cấm Khư đã đưa cho mình ở di tích luyện khí sĩ.  

 

Lấy tấm lệnh bài đó ra so sánh, tuy không giống với Kiếm Tông nhưng cũng không khác nhiều.  

 

Thì ra đây chính là chìa khóa vào Cấm Khư! Mình đã có sẵn chìa khóa, lại còn đi tìm đường vào.  

 

Nhìn thấy Lý Quân cầm lệnh bài của nhà họ Vân, Tần Nam kinh ngạc:  “Thì ra cậu Lý đã nhận được lời mời của Vân gia.”  

 

“Nhà họ Vân cũng là một gia tộc tu đạo nổi tiếng ở Cấm Khư. Lối vào của họ nằm ở Hàn Băng Cốc.”  

 

Lý Quân gật đầu, không nói thêm, anh cất cả hai tấm lệnh bài.  

 

“Khi nào cậu Lý định đối phó với Loạn Thần Tông? Nếu cần, Kiếm Tông nguyện giúp một tay.”  

 

Tần Nam chủ động đề xuất.  

 

Hiện tại, Kiếm Tông tổn thất nặng nề, có thể nói là cực kỳ nguy hiểm.  

 

Những thế lực trong Cấm Khư đều là lũ sói đói, một khi biết tình hình thực sự của Kiếm Tông, bọn họ sẽ lập tức ra tay.  

 

Vì vậy, Kiếm Tông cần tìm một đồng minh.  

 

Thực lực của Lý Quân cường đại, sau lưng lại có một cường giả siêu cấp, nếu có thể trở thành đồng minh, Kiếm Tông bọn họ sẽ thoát khỏi nguy cơ.  

 

Còn Loạn Thần Tông? Xưa nay Kiếm Tông và Loạn Thần Tông đã không ưa nhau.  

 

“Kiếm Tông bằng lòng giúp tôi?”  

 

Lý Quân ngạc nhiên nhìn Tần Nam.  

 

“Là hợp tác, tương trợ lẫn nhau.”  

 

Tần Nam cười đáp.  

 

Lý Quân ngây người.  

 

Hắn vừa giết nhiều người của Kiếm Tông như vậy, vậy mà giờ họ lại muốn kết đồng minh?  

 

Quả nhiên, chỉ có lợi ích là vĩnh viễn, không có kẻ thù vĩnh viễn.  

 

Lý Quân cũng hơi động lòng. Dù có bảy bóng rồng nhưng thêm đồng minh vẫn tốt hơn.  

 

Dù sao Loạn Thần Tông cũng có truyền thừa nghìn năm, không thể xem thường.  

 

“Các người giúp tôi đối phó Loạn Thần Tông, vậy tôi cần làm gì?”  

 

Lý Quân biết, trên đời này không có bữa trưa nào là miễn phí.  

 

“Chỉ mong khi Kiếm Tông gặp nguy hiểm, cậu Lý có thể ra tay giúp đỡ.”  

 

“Được, tôi đồng ý.”  

 

Nghe Lý Quân nói vậy, Tần Nam lập tức vui mừng.  

 

“Cậu Lý, đã là đồng minh, tôi có một tin tức muốn nói cho cậu biết.”  

 

“Dãy núi Thiên Sơn ở Bắc Vực có một cây tiên thảo sắp trưởng thành. Tất cả thế lực lớn ở tầng thứ ba của Cấm Khư đều sẽ phái người tới đó. Loạn Thần Tông chắc chắn cũng sẽ đi, không biết cậu Lý có hứng thú không.”  

 

“Tranh đoạt tiên thảo chắc chắn quyết liệt. Nếu có cậu Lý hỗ trợ thì chúng ta sẽ có lợi thế hơn.”  

 

“Khi đoạt được Tuyết Liên, chúng tôi chỉ lấy một phần ba, phần còn lại thuộc về cậu.”  

 

Ánh mắt Tần Nam nóng rực.  

 

Lần này có rất nhiều cường giả tranh đoạt Tuyết Liên, bản thân ông ta không chắc thắng. Nhưng nếu có Lý Quân thì mọi chuyện sẽ khác.  

 

Sau khi đột phá đến cảnh giới Chân Nguyên, tu vi của Lý Quân vẫn chỉ dừng lại ở đó, đúng lúc cần thiên tài địa bảo để tu luyện.  

 

Hơn nữa, nghe nói người của Loạn Thần Tông cũng sẽ xuất hiện, ai biết bọn họ có nhân cơ hội gây phiền phức cho hắn và tộc Cửu Lê hay không.  

 

Nếu hắn vào Cấm Khư, sẽ không ai ngăn cản được Loạn Thần Tông ở thế tục.  

 

Chỉ có diệt sạch bọn chúng mới yên tâm được.  

 

Suy nghĩ một lúc, Lý Quân đồng ý một cách sảng khoái.  

 

“Được, khi nào chúng ta xuất phát?”  

 

“Tốt nhất là sáng sớm ngày mai.”  

 

Tần Nam đáp.  

 

“Vậy tối nay các người nghỉ tạm ở biệt thự của tôi.”  

 

Sau khi sắp xếp chỗ ở cho đám người Tần Nam, Lý Quân gọi điện cho Nạp Lan Long Hiên, sợ ông lại lo lắng.  

 

Sáng hôm sau, Lý Quân và đám người Tần Nam cùng lên đường.  

eyJpdiI6InU3YVR3VmRGdm9qaTRaTWRFQWZhYkE9PSIsInZhbHVlIjoiRThCbFcrZElvc1hlcFlYXC9BRWFiYk5rMGd5MDZEM1VRRkxcL2J5bEQxTTk0OUNQcmRLMUFvR0RjOFYwbGg2R0UxIiwibWFjIjoiOWY3YjRiMjQ5ZjUzYjkyYTBhZDQ4OWRkZWE3ZGZjYmUwNjcwNGMzYzdkMTU0ZGIxODE0ZmRhNDc4NWJlOTYzMSJ9
eyJpdiI6Im40WjlxNXVVR3RPOXY1eTR4bEFUMlE9PSIsInZhbHVlIjoiYVZHTVNDNkJ6XC9aVkpRZmQ4K09lUUFlSXR1ODhZVjlBZGNEakpRMlwvbWF0Z09lMDhpWlFabndYd09LTU41SkFGUEhGdWJlYVFBU1pmSTlQb2REcDY1eUlXMUMzVUI2ZmVSN1BMVE9HYXdia005OE9kbm5tZUN2NkJ4QUVmMGFQNiIsIm1hYyI6IjAyNmYwMzk3OWUyOGE0Y2UyZjgwYjMzMTg5ZDE1OThlNTI4YjZkZjkzNTE2MGUwNWU3MTA5ODJmYjI5ZDgxMWUifQ==

Ads
';
Advertisement