Thì ra là một linh trận thật sự!
Thanh thạch kiếm ở trung tâm chính là nòng cốt của trận pháp này, tồn tại như trục trung tâm, rất có thể Chí Tôn Thần Văn đang nằm bên dưới thanh kiếm.
“Đây là trận pháp gì vậy? Tiểu Băng Phượng, ngươi nhận ra chứ?”
Lâm Nhất cảm thấy nơi này vô cùng âm u lạnh lẽo, trận pháp cũng đáng sợ dị thường, khiến toàn thân hắn không khỏi cảm thấy bất an.
Điều đó khiến hắn chần chừ, Chí Tôn Thần Văn có lẽ đang phong ấn thứ gì đó, nếu lấy Chí Tôn Thần Văn đi, trận pháp bị phá hủy, rất có thể sẽ gây ra tai họa kinh khủng.
“Không biết.”
Tiểu Băng Phượng thường tự xưng là Thần Huyền Sư, hay khoác lác không biết ngượng, thế nhưng lúc này thì cau mày, vẻ mặt đầy nghi ngờ.
“Trận pháp này có vẻ được tạo ra sau thời thượng cổ, có lẽ trong thời kỳ loạn thế Hắc Ám, chẳng lẽ trên Thánh Kiếm Phong thật sự từng có ác quỷ tồn tại?”
Tiểu Băng Phượng cũng không khỏi nghi ngờ, trận pháp này rõ ràng đang phong ấn thứ gì đó, đến cả người từ trước đến nay không sợ trời không sợ đất như nàng ta, lúc này cũng trở nên cẩn trọng.
“Tạm thời lui ra trước đã, ta muốn bàn lại với sư huynh.”
Lâm Nhất không để bản thân bị cám dỗ của Chí Tôn Thần Văn làm mờ lý trí, hắn vô cùng tỉnh táo, trầm giọng nói.
Tầm mắt và kiến thức của Kiếm Kinh Thiên, chắc chắn không phải thứ mà Lâm Nhất có thể so được, có lẽ ông ta sẽ biết nhiều hơn.
Điều quan trọng nhất lúc này, là phải nghĩ cách đưa được đối phương vào đây.
Chỉ cần có Kiếm Kinh Thiên ở đây, cho dù thật sự có ma vật tồn tại, cũng không đến mức mất mạng.
“Được thôi.”
Tiểu Băng Phượng không cam lòng chút nào, so với Lâm Nhất, nàng ta rất để tâm đến Chí Tôn Thần Văn.
Lâm Nhất thấy vẻ mặt của Tiểu Băng Phượng, cũng phần nào đoán được lý do, Chí Tôn Thần Văn liên quan đến việc khôi phục sức mạnh của nàng ta.
Thần văn ở ngay trước mắt mà không thể lấy được, đối với nàng ta chắc chắn là điều vô cùng khó chịu.
Lâm Nhất bất lực thở dài, định nói vài lời an ủi thì bỗng nhiên Chí Tôn Thần Văn trong Huyền Cung lại dao động lần nữa. Cánh tay hắn đang đặt lên thanh thạch kiếm cũng đồng thời cảm nhận được bên trong thanh kiếm khổng lồ này có loại sóng dao động đang tồn tại.
“Kỳ lạ.”
Lâm Nhất buông tay, lùi về sau mấy bước.
Chí Tôn Thần Văn bên trong thanh thạch kiếm dường như đang trả lời hắn, giống như nghe thấy lời hắn nói, không muốn hắn rời đi.
“Chuyện gì thế?”
Thấy ánh mắt Lâm Nhất lóe lên khác thường, Tiểu Băng Phượng cũng hơi ngạc nhiên, lên tiếng hỏi.
“Bên trong thanh thạch kiếm, hình như có thứ gì đó tồn tại… Điều kỳ lạ nhất là, nó dường như đang phản ứng với ta, để ta tới gần xem.” Lâm Nhất nhẹ giọng nói, nhanh chóng bước lên phía trước, sau đó vỗ mạnh lên thanh thạch kiếm khổng lồ.
Ầm!
Có luồng sức mạnh từ trong kiếm truyền ra, Lâm Nhất không kịp đề phòng, bị đánh bay ngược ra phía sau.
Khóe miệng hắn trào ra vệt máu, sắc mặt mơ hồ, hơi bối rối.
“Có phải ngươi đã hiểu nhầm gì rồi không...” Tiểu Băng Phượng nghi hoặc nhìn Lâm Nhất.
Lâm Nhất gãi đầu, cười nói: “Chắc là không nhầm đâu, thánh văn bản mệnh của ta rõ ràng có phản ứng, hơn nữa ta thật sự cảm nhận được tia chân ý bên trong nó, nó không muốn ta rời đi.
“Nhưng cũng không thể làm bừa được, linh trận này lấy Chí Tôn Thần Văn làm nòng cốt, uy lực lớn đến mức nào chứ.”
Tiểu Băng Phượng trầm giọng nói: “Bổn Đế nghĩ rồi, ngươi vẫn nên triệu hồi Thanh Mang Thánh Linh thử xem, phải khiến nó hoàn toàn thừa nhận ngươi mới được. Bia đá trên đỉnh núi, rồi cả Phù vân thập tam quan nữa, rõ ràng đều đang chờ đợi ai đó, mà đã chờ rất rất nhiều năm rồi.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất