Phải thừa nhận rằng, Diệp Tử Lăng thực sự rất đẹp, hơn nữa trên người nàng ấy còn toát ra khí chất anh hùng mà nhiều nữ nhân khác không có.  

 

 

Người bình thường lần đầu nhìn thấy, khó lòng không bị thu hút.  

 

Dù đám người Lâm Nhất ngày ngày ở bên nhau, nhưng nhiều lúc, chỉ cần liếc nhìn bất chợt cũng khiến người ta cảm thấy kinh ngạc vì vẻ đẹp ấy.  

 

Lâm Nhất liếc nhìn mấy lần, phát hiện trong mắt nhiều người tràn đầy ngưỡng mộ, chẳng hề che giấu. Lập tức cười nói: “Diệp sử tỷ, rất được yêu thích đó nha.”  

 

Diệp Tử Lăng trừng mắt nhìn Lâm Nhất, lạnh lùng nói: “Nếu ở trong hành cung, ta đã móc hết mắt bọn họ ra rồi.”  

 

Nàng ấy vốn rất ghét ánh mắt như vậy, cảm giác như bị xem là bình hoa để người ta vây xem, rồi đưa ra lời bình phẩm.  

 

Lâm Nhất chỉ cười, không nói gì thêm.  

 

Thật ra hắn tin rằng, Diệp Tử Lăng đúng là có bản lĩnh đó, vừa rồi hắn chỉ khẽ liếc qua thôi.  

 

Không có mấy người đáng để đặc biệt chú ý, chỉ có người khiến hắn liếc nhìn vài lần, cũng chỉ vì tu vi đã đạt đến cảnh giới Đại Thần Đan, cũng chẳng có gì hơn.  

 

Trước tuổi hai mươi lăm đã thăng cấp đến Đại Thần Đan, ở Thương Huyền Phủ thì chắc chắn là yêu nghiệt tuyệt đỉnh, không ai sánh bằng.  

 

Nhưng nếu nhìn ra toàn bộ Hoang Cổ Vực, thì... cũng chỉ được xem là tạm ổn, miễn cưỡng có thể gọi là thiên tài.  

 

Lâm Nhất xoa cằm, không để tâm nữa.  

 

…  

 

Lâm Nhất không để ý, nhưng sự chú ý của những người khác đối với Diệp Tử Lăng thì không suy giảm.  

 

Gần như ngay khi bọn họ vừa mới nhận phòng, đã có người nhanh chóng bắt đầu dò hỏi thông tin.  

 

Bên trong tầng lầu, căn phòng trông có vẻ bình thường, nhưng lộng lẫy nguy nga, xa hoa như điện ngọc, hơn nữa còn vô cùng rộng lớn.  

 

Rất nhiều võ giả đang vây quanh một người, chính là kẻ mà Lâm Nhất từng liếc nhìn thêm mấy lần, người có tu vi đạt đến Đại Thần Đan Tôn giả - Giang Đào.  

 

Những người này mặc trang phục giống nhau, đều đến từ cùng tông môn, Lưu Vân Tông.  

 

Lưu Vân Tông là tông môn trong Hoang Cổ Vực, thực lực ở mức trung bình, trong môn phái cũng có thánh giả trấn giữ, đủ sức sánh ngang với các thế gia thánh giả thông thường.  

 

So với Kiếm Tông thì khác nào kiến với voi, nhưng so với Phù Vân Kiếm Tông thì vẫn là thế lực khổng lồ.  

 

Tông môn này có thể tồn tại đến ngày nay trong Hoang Cổ Vực đầy cạnh tranh khốc liệt, chắc chắn là có điểm xuất chúng riêng.  

 

“Sư huynh, đã dò hỏi được rồi!”  

 

Vài người được cử đi dò hỏi tin tức lập tức vội vàng quay lại, cười nói: “Những người đó là đệ tử của Phù Vân Kiếm Tông, đều đến tham dự đại điển Khai Sơn của Kiếm Tông, cô gái chân dài đó tên là Diệp Tử Lăng.”  

 

“Phù Vân Kiếm Tông?”  

 

Mấy người đó trong mắt đều lộ vẻ nghi hoặc, tông môn này hoàn toàn chưa từng nghe qua, chắc không phải là thế lực trong Hoang Cổ Vực.  

 

Nhưng ngoài Hoang Cổ Vực, ở Đông Hoang cũng có rất nhiều truyền thừa cường đại và thế lực cực kỳ khủng khiếp.  

 

Không thể vì chưa từng nghe nói đến mà chủ quan, xem thường được.  

 

“Sư huynh chưa từng nghe cũng là chuyện bình thường, đó là tông môn của Thương Huyền Phủ, nơi đó chẳng qua chỉ là vùng man hoang mà thôi.” Người kia cười nói.  

 

“Hơ hơ.”  

 

“Người từ vùng man hoang, cũng dám đến tham dự đại điển Khai Sơn của Kiếm Tông sao?”  

 

“Thật thú vị đấy.”  

 

“Nữ nhân có nhan sắc như vậy, mà lại xuất thân từ vùng man hoang, ha ha ha, sư huynh chỉ cần nói rõ thân phận, e là tối nay nàng ấy sẽ tự động chạy lên giường huynh thôi.”  

 

“Hơ hơ, đại sư huynh thậm chí không cần mở miệng, nữ nhân này cũng sẽ tự dâng đến tận nơi.”  

 

Mấy người đó sau khi nghe nói Phù Vân Kiếm Tông đến từ Thương Huyền Phủ, lập tức không còn chút tôn trọng nào, ánh mắt tràn đầy khinh thường.  

 

Thậm chí những kẻ ban nãy còn cảm thấy Diệp Tử Lăng cao ngạo, giờ đây trong lời nói đều lộ rõ thái độ tự cao tự đại, coi thường người khác.  

 

Người được gọi là đại sư huynh Giang Đào, phong thái bất phàm, không chỉ tu vi vượt trội hơn hẳn mọi người, mà trên người gã còn toát ra khí chất khiến gã hoàn toàn khác biệt với đám đông.  

 

“Hừ!”  

 

Giang Đào hầm hừ, trừng mắt nhìn mấy người kia.  

 

Gã xuất thân từ thế gia Giang Thánh trong Hoang Cổ Vực, gia tộc có thánh giả trấn giữ, có thể xem là xuất thân không tầm thường.  

 

Tuy đều là thế gia thánh giả, nhưng căn cơ mạnh yếu cũng khác nhau, còn thế gia giang thánh này thì thực sự rất cường đại, có thể được xếp vào mười đại thế gia thánh giả trong Hoang Cổ Vực.  

eyJpdiI6InpUdWU3b1hKb0JHM1IzS2x2eUNDQ1E9PSIsInZhbHVlIjoiam1mTWRuMjVOd1ZYM1RwTlFMQ2xNTFhtOVRMdVRRRXRrTXBsbG9weStIejBCaFVPQ1FUU3hOXC82NFlpS1RlbHIiLCJtYWMiOiIwY2Y0NmU0NGY2ZWE0N2ZjODg2NWU3NzlkZTgwN2ZiYjc0MmFhZDQ4OTVmOTUzMDBkNDAxODE2ZmIwYmMwMGQwIn0=
eyJpdiI6IlVmUElyT210dHFqdm9VNDNTajJ4XC9BPT0iLCJ2YWx1ZSI6IklVZGdzQW1vR1FyY2xQaUFaWGdkU0hGMmxCQWIwRGlCcitNOEJxejY2ckpPdjNiQVo0eHFcL3JTWFhHVFZLbzFHUUlwV3BKK2p5dE9XWVBTNUVaUWQ3UWl3N1BKcTZKaDNlK01zMmY4QnVBSTlzWDJWdEVDN1czXC9VZlZUaWJCNHhIMU5JUEdGM2VQMXFSZkk3QUt6M21yNFI0RTRUMTVQaE92Q09HcmtZcDJFa1NLSDJoc21oWXYxTlgwNG9HZ1hRb0ZWR0txSU9oOXYyU3dcL2xlWTZKVWdmcDN3VHlpYnhac1RkVXc1UVo3SDNjbEdTVncrWUJ5bkxoZVc5RWtsUFdBOVB6YW1FWGVWNEpYWmUwM0tIVTEzUktXcG5zS21MczZYU0F3OEd6V1QxTTc4V0JzWENDMXRJS1I3YXB4clcrVXlaRkYzVTV2R29Nek9IMDZQSVwvWnBHdCtVT0VFcDZkMDA1OVhcL3NRMUE0PSIsIm1hYyI6ImZhMzU4MDgzZjQ0ZWRkNzQ5NGUwYWEwYmE4YmZhN2ZkYjY4MmFiMDViNzQyNTQzMzU2MjQ0MDc2MTY5ZmMyMTMifQ==

Ads
';
Advertisement