“Ai?” Diệp Tử Vân bình tĩnh hỏi.
“Một người là Hạ Hầu Yên.”
Diệp Thanh cười nói: “Tên này chắc muội không lạ đâu.”
“Tất nhiên.”
Diệp Tử Vân thản nhiên nói.
Một nhân vật hung hãn nằm trong top ba ngàn của bảng Thần Đan, sao nàng ta không biết, từ lâu đối phương đã là thủ lĩnh trong lớp trẻ của Hoang Cổ Vực.
Ngay cả bên ngoài Hoang Cổ Vực, Hạ Hầu Yên cũng có danh tiếng không nhỏ trong giới kiếm khách trẻ tuổi.
“Chắc chắn y sẽ tới, chuyện đó chẳng có gì đáng ngạc nhiên, y sở hữu cả Tiên Thiên Kiếm Thể lẫn Tiên Thiên Kiếm Tâm, từng muốn bái nhập môn hạ của Dao Quang nhưng bị từ chối. Với tính cách của y, lần này Thánh Giả của Kiếm Tông tuyển chọn truyền nhân, nhất định y sẽ đến, để lần nữa chứng minh bản thân.”
Diệp Tử Vân nhẹ giọng nói, với những chuyện liên quan đến Hạ Hầu Yên, nàng ta chẳng hề xa lạ.
Có điều, nàng ta đoán rằng y sẽ thất vọng thôi.
Dao Quang Kiếm Thánh chắc chắn sẽ không thu đồ đệ nữa, nếu có ý định, thì đã thu từ lâu rồi, Diệp Tử Vân nhìn việc này rất thấu suốt, chỉ cần được bái nhập môn hạ Thánh Giả khác là đủ.
“Người còn lại là ai?”
Diệp Tử Vân tùy ý hỏi.
Diệp Thanh khẽ cười nói: “Người này muội chắc chắn đoán không ra đâu! Lâm Nhất, đệ tử của Phù Vân Kiếm Tông, nghe nói hắn bước ra từ thiên lộ, là người đứng đầu thiên lộ thứ chín, được xưng tụng là yêu nghiệt mạnh nhất trong lịch sử thiên lộ! Vốn dĩ hắn hoàn toàn có thể được nhận thẳng vào Kiếm Tông, thậm chí trực tiếp bái nhập môn hạ một vị Thánh Giả, nhưng không hiểu sao, hắn vẫn chọn tham gia đại điển của Kiếm Tông.”
Ánh mắt Diệp Tử Vân lập tức sáng lên, người đứng đầu bước ra từ thiên lộ.
Khi đã đến Côn Luân, chỉ cần không chết yểu giữa chừng, thì phần lớn đều sẽ trỗi dậy mạnh mẽ, có tư chất thánh nhân.
Bọn họ đều là rồng trong loài người, thiên phú xuất chúng.
Là những người từng giết ra từ núi xác biển máu, rất hiếm khi có ai mang danh mà không xứng thực lực, khi giáng lâm Côn Luân, chẳng khác nào rồng sa vực sâu, sớm muộn gì cũng bay lên trời cao.
“Nếu đứng đầu thiên lộ, thì hắn mới giáng lâm Côn Luân chưa đến một năm, con đường quật khởi chắc còn khá xa? Hiện tại, chắc cũng chưa đáng để quá bận tâm đâu nhỉ…” Diệp Tử Vân nói rất khách quan, không có theo chút kiêu ngạo nào.
Diệp Thanh cười nói: “Nhưng người này thì khác, trước đó ở đảo Khô Huyền, hắn đã nghiền ép Tần Thương, người đứng đầu bảng Tinh Quân, moi Long Cốt của hắn ta, rồi cướp luôn Đại Thánh Chi Nguyên mà tiền bối Khô Huyền để lại.”
“Thật sự có chuyện này sao?”
Trong mắt Diệp Tử Vân lập tức lóe lên vẻ kinh ngạc, nàng ta từng nghe nói về Tần Thương.
Tên này đúng là kẻ điên, cảnh giới Tinh Quân mà cũng dám tranh phong với những yêu nghiệt trên bảng Thần Đan, vậy mà bị Lâm Nhất nghiền ép.
“Lúc đó muội đang bế quan, nên đương nhiên chưa nghe nói gì.” Diệp Thanh cười nói.
Trong mắt Diệp Tử Vân lóe lên tia hứng thú, nói: “Hắn đang ở đâu? Chỉ cho muội xem thử!”
Hồi lâu sau, nàng ta nhìn theo ánh mắt của Diệp Thanh, lập tức nhận ra được sự tồn tại của Lâm Nhất. Quả thật không tầm thường, rõ ràng chỉ có tu vi Tiểu Thần Đan, nhưng sát khí vô tình thỉnh thoảng tỏa ra khiến ngay cả nàng ta, Thiên Thần Đan Tôn Giả cũng phải cảm thấy e dè.
“Có gì đó kỳ lạ…” Diệp Tử Vân lẩm bẩm.
Diệp Thanh bên cạnh giải thích: “Hắn nắm giữ Thần Tiêu Kiếm Ý.”
Sắc mặt Diệp Tử Vân khẽ thay đổi, lẩm bẩm nói: “Bảo sao, quả nhiên không đơn giản, huynh nói đúng, hắn đáng để ta để tâm.”
Ngay sau đó, Diệp Tử Vân cười nói: “Nếu hắn chịu đi theo ta, vị trí người thừa kế của ta trong Diệp gia, e là còn có thể leo lên cao hơn nữa!”
Thế gia Thánh Cổ là những thế lực có nội tình khủng khiếp, đủ sức sánh ngang, thậm chí vượt qua không ít tông môn siêu cấp. Khi trở thành thế tử chính thức và giành được quyền thừa kế.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất