Chương 1119: Hắn sẽ không chết

Khổ Thanh thấy vậy thì hoảng hốt, cũng hóa thành một tia sáng đuổi theo.

Trong trận chiến quyết liệt này, hai người đã dùng hết mọi thủ đoạn để chiến đấu.

Nhưng cuối cùng Mục Vỹ vẫn chết!

Vỹ Lang thì có thể phải nghỉ ngơi dưỡng sức trong vòng một trăm năm tới.

Các thế lực lớn còn lại thấy tình hình không ổn bèn vội vàng rút lui.

Vỹ Lang bị thương nặng nề, về cơ bản thì hiện tại chẳng khác gì đã chết, nhiều lắm là chỉ sử dụng nổi Tiên Khí để chạy trốn.

Giờ đây, với đối thủ là liên minh Huyết Minh và điện Khổ Thiên, núi Huyền Không hoàn toàn sa cơ thất thế.

Giờ mà không chạy thì đừng hòng còn đường thoát.

"Giết!"

Nhưng các phe phái lớn vừa muốn rút lui thì một giọng nói trong trẻo và lạnh lùng bất chợt cất lên.

Tần Mộng Dao vừa dứt câu, nhân mã các nơi tức tốc xông pha ra trận một lần nữa.

Có điều lần này đã khác, cái chết của Mục Vỹ khiến họ cuồng nộ.

Tiếng chém giết và tiếng rống giận vang lên hết lần này đến lần khác.

Đây mới là lúc cuộc đại chiến chân chính bắt đầu!

Tần Mộng Dao bần thần đứng yên một chỗ.

Cô nhớ lại những gì Mục Vỹ từng nói với mình.

"Kể muội nghe nhé hiền thê của huynh, trước đây phu quân của muội là Tiên Vương của đại thế giới Vạn Thiên, là người sáng lập nên Vỹ Minh, được vạn người kính ngưỡng, lợi hại lắm đó nha!"

Lúc ấy cô cứ tưởng Mục Vỹ chỉ đang đùa thôi.

Nhưng lúc này nhớ lại mới thấy trò đùa này chân thực biết bao.

Thảo nào, thảo nào huynh ấy cứ muốn báo thù cho Huyết Kiêu.

Thảo nào ngày xưa huynh ấy khờ khạo bỗng nhiên thành một người xuất chúng.

Bấy giờ Tần Mộng Dao mới hiểu ra.

Trên người cô ẩn chứa thần phách Băng Hoàng. Đây là thần thú cao cấp hơn Thiên Tinh Huyền Xà của Phong Ngọc Nhi rất nhiều.

Đoạt xác trùng sinh, sống lại vào mười nghìn năm sau!

Câu chuyện này mới nghe qua thì khó mà tưởng tượng, nhưng nó đã được kiểm chứng bởi Mục Vỹ!

Nhìn cảnh biển tiêu điều xơ xác, Tần Mộng Dao thất thần suy nghĩ.

Nếu có thể, cô tình nguyện mình không thức tỉnh thần phách Băng Hoàng, Mục Vỹ cũng không tài giỏi như thế này.

Nhưng nếu vậy thì liệu có cô và Mục Vỹ hôm nay không?

Khuôn mặt Tần Mộng Dao thấm đẫm nước mắt.

"Tần tiểu thư!"

Nhưng giữa lúc đó, một bóng dáng đi tới bên cạnh cô.

"Hắc Lân tiên sinh!"

Lang vương Hắc Lân là một con sói bị Mục Vỹ thu phục trong hang rồng.

Mặc dù Tần Mộng Dao không biết Mục Vỹ đã thu phục Hắc Lân bằng cách nào nhưng thật sự người này chưa bao giờ làm trái lời hắn.

"Có lẽ ta nên nói với cô chuyện này!"

Mặt mày Hắc Lân trắng bệch, ông ta kể rằng: "Trước đây Mục Vỹ đã ký Sinh Tử Ám Ấn với ta. Nếu người bị kết chết thì người ký sẽ không hề hấn gì, nhưng nếu người ký chết thì người bị ký sẽ bỏ mạng ngay lập tức!"

Cái gì!

Tần Mộng Dao vô cùng bàng hoàng trước tin tức ấy.

"Ta cũng thế!"

Thiên Vô Viêm cũng đi ra.

Phải nói rằng trong số những người đang phẫn nộ xung quanh, Thiên Vô Viêm là người lo lắng nhất.

Y mong mỏi Mục Vỹ sẽ sống sót hơn bất cứ ai.

Bởi vì nếu hắn chết vào lúc này thì y cũng sẽ chết.

Hơn nữa, điều quan trọng nhất là Thiên Vô Viêm không biết cái chết của mình sẽ như nào sau khi ký kết Sinh Tử Ám Ấn với Mục Vỹ.

Nếu Mục Vỹ bỏ mạng thì y sẽ chết ra sao?

Trước kia, khi còn ở Huyết Minh, Thiên Vô Viêm luôn thấy Mục Vỹ là một người đáng tin cậy, nhưng hiện giờ có trời mới biết món Tiên Khí mà Vỹ Lang lấy ra cuối cùng đã đưa Mục Vỹ đi đâu.

Thế là đủ biết ngày nào y cũng phải sống trong nơm nớp lo sợ rồi.

Từ trước đến nay Mục Vỹ luôn là một người chuyên mang họa vào thân, lỡ may ngày nào đó ngủm củ tỏi thì y chưa kịp hưởng lạc đã bay màu rồi.

Nhưng Thiên Vô Viêm chẳng còn cách nào.

Hắc Lân an ủi Tần Mộng Dao: "Thế nên hắn không chết đâu!"

Thật ra mối bận tâm của ông ta là trứng rồng chứ nào phải Mục Vỹ.

Lúc nào hắn cũng mang theo trứng rồng bên mình.

Trong đợt núi Huyền Không tiến công mới đây, Mục Vỹ vốn định kết hợp trứng rồng với Huyền Minh Tru Tiên Trận nhưng ý định ấy đã bị bóp chết từ trong trứng nước do bị Hắc Lân phản đối.

Nhưng giờ đây không thấy Mục Vỹ đâu, vậy còn trứng rồng!

Hắc Lần đau đầu không thôi.

Vừa sốt ruột khi nào bản thân sẽ bị mất mạng, vừa phải lo lắng cho an nguy của trứng rồng!

"Huynh ấy sẽ không chết, huynh ấy sẽ không chết!"

Tần Mộng Dao nhìn trời bằng đôi mắt đẫm lệ.

"Vỹ ca, muội nhất định sẽ tìm được huynh!"

Giọng nói trong veo men theo biển khơi dậy sóng dần dần truyền đi xa.

Tình hình lúc này của các thế lực hợp tác với núi Huyền Không của Vỹ Lang và các thế lực hợp tác với Mục Vỹ hoàn toàn thay đổi.

Bị đội quân Huyết Minh truy đuổi ráo riết, liên minh các thế lực lớn chịu tổn thất nặng nề.

Không lâu sau, một bóng người bay tới.

Đó là Mục Thanh Vũ!

Giờ đây, trên khuôn mặt tái nhợt của ông ấy lộ vẻ đau đớn.

"Chạy mất rồi!"

Khổ Thanh tỏ ra chán nản: "Tốc độ của cái đĩa ngọc đó quá nhanh, ta không đuổi kịp!"

"Mục thúc thúc đừng tự trách!"

Tần Mộng Dao nói thẳng: "Vỹ ca đã ký Sinh Tử Ám Ấn với Hắc Lân tiên sinh và Thiên Vô Viêm. Hai người đó chưa chết thì Vỹ ca vẫn còn sống. Chỉ là chúng ta cần phải bắt được Vỹ Lang và tra hỏi y xem y đã đưa Vỹ ca đi đâu!"

Ads
';
Advertisement