Chương 1121: Đại đại tẩu?

"Rốt cuộc ngươi là ai?", lần này Tần Mộng Dao nhìn thanh niên với vẻ cảnh giác cao độ.

Vừa nhìn đã biết trong người cô có thần phách Băng Hoàng, người này không đơn giản chút nào.

"Ta không có ác ý gì đâu, ta chỉ muốn biết ai là người đã thi triển bí pháp cấm đó thôi", nam tử mặc áo xanh hỏi.

"Là minh chủ của Huyết Minh ta - Mục Vỹ!"

Ầm...

Câu vừa dứt, âm thanh chấn động lập tức vang vọng khắp đảo Lạc Hồn.

Cảnh tượng này khiến tất cả thành viên của Huyết Minh sững sờ.

Trong lúc bàng hoàng người này đã tiết lộ tu vi như thế, rốt cuộc y mạnh đến mức nào!

"Xin lỗi!"

Thấy xung quanh trở nên hỗn loạn, người thanh niên lại bối rối: "Ta bất ngờ quá!"

Trong lòng Tạ Thanh thầm cười tự giễu. Sao có thể là người ấy được? Người ấy đã biến mất từ mười nghìn năm trước rồi.

"Chư vị có thể kể cho ta nghe về người này không?"

Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi. Cuối cùng Tần Mộng Dao đi ra nói chuyện với nam tử áo xanh.

Nói thế nào thì từng lời nói và cử chỉ của người này đều cho thấy cảnh giới của y rất cao. Nếu y có ý xấu thì đã hãm hại họ từ lâu rồi.

Còn nếu người này có ý tốt thì có lẽ họ nên nhờ y giúp đỡ tìm kiếm Mục Vỹ.

Tần Mộng Dao và Tạ Thanh bắt đầu chuyện trò với nhau.

Mặt trời chậm rãi ngả về tây. Càng nói chuyện, Tần Mộng Dao càng thấy người trước mắt khi nghe cô kể về Mục Vỹ như đang nghe kể chuyện của người nhà, lúc thì mừng rỡ, lúc thì lo âu, lúc thì cười một cách hào hứng.

Đúng là một người kỳ lạ!

"Đại Sách Mệnh Thuật!"

Tạ Thanh nhìn Tần Mộng Dao với vẻ phấn khởi, y cười nói: "Cả đại thế giới Vạn Thiên chỉ có đại ca ta sử dụng được Đại Sách Mệnh Thuật thôi, không ai làm được đâu. Nhất định là đại ca ta, nhất định là đại ca ta!"

Đại ca?

Tần Mộng Dao vô cùng bất ngờ.

"Không đúng, không đúng!"

Tạ Thanh bỗng nghĩ lại, y vừa nhìn Tần Mộng Dao vừa nói: "Ngoại hình khác, tính cách có vẻ cũng khác nhưng tác phong làm việc vẫn như thế. Mà sao lại trở nên háo sắc thế kia, có đến ba nữ nhân luôn. Hồi về Mạnh tiên tử róc xương ca ta cho xem!"

"Sao lại thế này, sao lại thế này! Lẽ nào là đoạt xác trùng sinh, sống lại vào mười nghìn năm sau ư? Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi, ca ta lợi hại thế mà, sao chết được!"

"Ha ha... Trời không phụ người có lòng, cuối cùng mình cũng tìm được đại ca rồi! Mười nghìn năm, những mười nghìn năm!"

Tạ Thanh ngẩng đầu nhìn trời, rơm rớm nước mắt.

Tần Mộng Dao đứng cạnh y thì chỉ biết ngơ ngác nhìn.

Mặc dù cô không hiểu hết những gì Tạ Thanh vừa nói nhưng tất nhiên vẫn tự suy luận được một hai dựa trên trí thông minh của mình và những hiểu biết có được trong lúc ở bên Mục Vỹ.

"Bây giờ ca ta đang ở đâu?", Tạ Thanh hỏi Tần Mộng Dao.

"Vỹ ca không biết bị Vỹ Lang dùng Tiên Khí truyền tống đến đâu rồi, chưa rõ tung tích nhưng tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng!", khuôn mặt Tần Mộng Dao đượm buồn.

Sực nghĩ đến thực lực cao thâm của người này, cô vội vàng nói: "Ngươi đã nói mình là huynh đệ của Vỹ ca thì chắc là có cách tìm ra huynh ấy đúng không?"

Nghe vậy, Tạ Thanh lộ vẻ lúng túng.

"Tiểu nha... À, không đúng, đại tẩu à, không phải đệ khoác lác đâu nhưng nếu là trước đây thì đệ lật tung hàng vạn tiểu thế giới lên tìm luôn cũng được, còn giờ thì không!"

Gì cơ!

"Nói thật với đại tẩu vậy, hiện tại đệ chỉ là một luồng phân thần, di chuyển giữa các tiểu thế giới là tối đa rồi chứ không lên đại thế giới Vạn Thiên nổi nên không truyền tin đi được đâu!"

"Nhưng Vỹ Minh các ngươi rất nhiều người, còn có bốn hộ pháp mà, chẳng phải họ rất quyền năng sao?"

"Nhưng đệ có liên lạc với họ được đâu!"

Tạ Thanh vò đầu bứt tai: "Chết thật, mình mà không trúng kế Vũ Hóa Thiên Cung thì đã không ra nông nỗi này rồi!"

Vũ Hóa Thiên Cung?

Cộng thêm Cửu Nguyên Tiên Môn và Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn thì có đến ba thế lực đối địch với Mục Vỹ rồi!

"Đại tẩu đừng lo!"

Tạ Thanh bình tĩnh khuyên: "Đệ không chết được. Đợi khi nào đệ chạy đi được thì đại đại tẩu và bốn hộ pháp sẽ biết chuyện này thôi. Họ còn lo lắng cho huynh ấy hơn đệ nữa!"

"Đại đại tẩu?"

Nữ nhân bao giờ cũng nhạy cảm với sự hiện diện của nữ nhân khác.

"Khụ khụ... Là sư phụ của huynh ấy, ớ, Mạnh tiên tử, là Mạnh tiên tử! Thường ngày bọn đệ gọi chơi cho vui thôi! Đừng để ý, đừng để ý nhé!"

"Ta biết rồi!"

Tần Mộng Dao hừ lạnh.

"Đại tẩu, hàng tỷ phân thần của đệ ở các tiểu thế giới khác cũng tìm kiếm tung tích của đại ca nên đại tẩu yên tâm. Ta sẽ tiếp tục tìm, khi nào tìm được huynh ấy sẽ lập tức báo cho đại tẩu!"

Tạ Thanh liếc nhìn khung cảnh điêu tàn xung quanh rồi hí hửng nói: "Đây chỉ là một luồng phân thần của đệ thôi, hôm nay tới đây không nghĩ sẽ xảy ra chuyện này nên trước khi đi đệ sẽ giúp mọi người! Mà nếu đại ca trở lại thì đại tẩu nhớ nói cho huynh ấy là đệ làm đấy nhé, đừng để bốn tên kia giành công lao của đệ!"

Tần Mộng Dao nghe vậy thì buồn cười.

Từ việc Tạ Thanh cứ luôn miệng nói đại ca đại ca, cô có thể thấy được Mục Vỹ trong quá khứ chiếm địa vị thế nào trong lòng y.

Tạ Thanh kiên trì tìm kiếm suốt mười nghìn năm, quả là một người bền bỉ!

Y nói xong thì nhìn xung quanh rồi bay lên cao.

Gào...

Phút chốc, một tiếng rồng ngâm vang lên rõ mồn một trên đảo Lạc Hồn.

Rồng!

Đây mới là Thần Long!

Thần Long chân chính!

Ads
';
Advertisement