Chương 1126: Tiểu thế giới Ngũ Hành

Tiểu thế giới Ngũ Hành!

Mục Vỹ không biết khoảng cách từ nơi xa xôi này đến tiểu thế giới Tam Thiên là chừng nào.

Nhưng hắn đã tới đây tròn nửa năm.

Tiểu thế giới Ngũ Hành cũng mênh mông và rộng lớn như tiểu thế giới Tam Thiên.

Nhưng có một điều thú vị là nơi này là thế giới chỉ có ngũ hành.

Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ!

Đây là năm nguyên tố tu hành chủ yếu tại thế giới này.

Chỉ có một từ diễn tả được hết những trải nghiệm Mục Vỹ có được trong nửa năm này.

Thảm!

Quy Nhất lợi dụng Tru Tiên Đồ để hấp thu sức mạnh từ tiên đỉnh, sau đó phá vỡ bức tường không gian đưa hắn xuống đây.

Nhưng cũng vì vậy mà Tru Tiên Đồ mất hút trong thức hải của Mục Vỹ, không còn động tĩnh gì nữa.

Còn hắn thì rơi xuống một nơi như tiểu thế giới Ngũ Hành mà không bị mấy con sói đói cắn chết tươi là may lắm rồi.

May mắn thay, nơi Mục Vỹ rơi xuống là một thôn làng.

Tên là Ngưu thôn!

Đây là một sơn thôn nhỏ bình thường, nhưng ở sơn thôn nhỏ này có một điều đặc biệt, đó là nằm gần một thế lực lớn của tiểu thế giới Ngũ Hành - Hỏa Hành Sơn!

Tiểu thế giới Ngũ Hành là một mảnh đất bao la, hùng vĩ.

Tại nơi rộng đến mức tưởng chừng không thấy điểm cuối này tồn tại năm thế lực.

Nói đúng hơn là một!

Sự phân bố của các nguyên tố trong tiểu thế giới Ngũ Hành cũng khá là thú vị.

Năm loại sức mạnh ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ sắp xếp thành một vòng tròn, mỗi nguyên tố chiếm một phần năm tiểu thế giới Ngũ Hành, từ đó năm thế lực cũng chiếm toàn bộ tiểu thế giới này.

Chuyên dùng Kim hành là Kim Môn!

Thiện về Mộc hành là Thần Mộc Tông!

Tinh thông Thủy hành là Thiên Thủy Phái, tinh thông Thổ hành là Tiên Nham Các.

Khu vực cuối cùng và cũng là nơi Mục Vỹ đang đứng, thuộc về thế lực chuyên tu luyện Hỏa hành trong ngũ hành - Hỏa Hành Sơn!

Kim Môn, Thần Mộc Tông, Thiên Thủy Phái, Tiên Nham Các, Hỏa Hành Sơn.

Năm thế lực lớn này chia ranh giới rất rõ, có thể nói là nước sông không phạm nước giếng.

Mặt khác, tại trung tâm của tiểu thế giới Ngũ Hành, vùng đất Ngũ Hành, tồn tại một thế lực siêu cường - Ngũ Hành Thiên Phủ!

Đây là một phe phái không rõ lai lịch.

Hơn hết, toàn bộ năm thế lực đều nghe lệnh Ngũ Hành Thiên Phủ. Hễ có thiên tài xuất chúng nào xuất hiện trong các thế lực đều được họ đưa đến Ngũ Hành Thiên Phủ.

Về phần hình dáng nơi đó thế nào thì Mục Vỹ không biết.

Hắn nghe được chỗ thông tin ít ỏi này từ tên đệ tử thiên tài duy nhất trong thôn.

"Đại ngốc, về ăn cơm!"

Mục Vỹ đang ngồi trên một hòn đá thì bỗng nghe thấy tiếng kêu ấy, vẻ tức giận tức thì hiện ra trong mắt.

Người vừa gọi hắn cao chừng một mét tám, độ tuổi trong khoảng 16, 17. Y có cơ thể vạm vỡ, cường tráng, tràn trề năng lượng.

Tên của người này là Ngưu Oa!

Họ Ngưu, tên Oa!

Y là đứa trẻ duy nhất có thiên phú khá cao trong thôn.

Có cảnh giới là Linh Huyệt tầng một!

Mục Vỹ không biết hệ thống phân chia cảnh giới đến từ đâu nhưng tất cả tiểu thế giới đều thống nhất dùng một hệ thống như thế, điều này làm hắn chẳng biết nói gì.

Mục Vỹ nghĩ vị Ngưu Oa này nếu sống tại tiểu thế giới Tam Thiên nhất định sẽ lợi hại hơn võ giả cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ hai.

Công pháp, võ kỹ chính mà y tu luyện là về Hỏa hành, thực lực cũng không tệ.

Ngặt nỗi tự nhiên thằng ranh này cứ gọi Mục Vỹ là Đại ngốc mãi nên hắn muốn làm thịt y lắm.

"Ơ, Đại ngốc tức giận kìa, nay biết trừng mắt luôn!"

Ngưu Oa cười to nhìn Mục Vỹ: "Đại ngốc, lúc ta phát hiện ngươi, ngươi cứ như người đá vậy, mắt cứ nhìn một chỗ, không ngờ giờ chuyển qua lại được rồi. Giỏi ghê!"

"Ngươi mới ngốc, cả nhà ngươi đều ngốc!"

Mục Vỹ trừng Ngưu Oa, rất muốn bật ra tiếng nhưng lúc này hắn còn không đi bộ nổi nói gì là nói thành lời.

Hắn đã dung hợp linh hồn thật với cơ thể suốt nửa năm nhưng vẫn chưa xong.

Chừng nào linh hồn thật chưa hoàn toàn hợp nhất với cơ thể, Mục Vỹ vẫn chưa thể huy động sức mạnh mình đến mức tối đa, thật sự không khác gì phế nhân.

Nhưng giờ còn cách nào khác đâu.

Ngưu Oa cứu hắn nhưng ngày nào cũng gọi hắn là Đại ngốc, sao mà Mục Vỹ không khó chịu cho được.

Mà rồi khó chịu cũng phải nhịn thôi.

"Đại ngốc, đi thôi, không biết hôm nay mẹ sẽ nấu món gì đây. Ba tháng nữa ta phải tham gia cuộc tuyển chọn đệ tử của Hỏa Hành Sơn rồi, mong là đậu!"

Ngưu Oa hào hứng cõng Mục Vỹ lên rồi thoăn thoắt đi về thôn làng.

Nửa năm qua, mỗi lần tu luyện Ngưu Oa đều cõng Mục Vỹ lên đi chung. Võ giả mà, tháng ngày còn dài, mỗi ngày đều phải tu luyện giữa rừng cây, toàn đối mặt với đá và cây cối, có thêm người sống thì đem người ta theo cho vui.

Dù sao Mục Vỹ cũng chả nói năng gì, chỉ biết thẫn thờ nhìn trời hoặc nhắm mắt trầm tư, Ngưu Oa không sợ phương pháp tu luyện của mình sẽ bị tiết lộ.

Hơn hết là y rất thích những khi Mục Vỹ nhìn mình tu luyện, cứ như có người hâm mộ y vậy.

Chẳng qua Ngưu Oa không biết rằng những võ kỹ và chiêu thức của mình đối với Mục Vỹ vụng về y hệt trâu già cày đất, thảm đến mức không nỡ nhìn thêm.

Ads
';
Advertisement