Chương 1158: Ta được gì?

Nếu như người đệ tử này là ai khác thì chắc chắn sẽ lộ vẻ rúng động khi nghe thấy cái tên này, còn Mục Vỹ thì không.

Trong dòng chảy lịch sử dài đằng đẵng của tiểu thế giới Ngũ Hành dường như chỉ tồn tại năm vị đại đế lẫy lừng đại diện cho năm thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ của năm vực.

Ngoài ra còn phải nhắc đến người tự xưng là Ngũ Hành Đại Đế, một thế hệ nhân tài đã sáng lập Ngũ Hành Thiên Phủ và có tiếng tăm vang dội vào mười nghìn năm về trước.

Đây là những gì Mục Vỹ kết luận được sau khi nghe vài ba câu của các đệ tử ngoại sơn đang dự thi.

Còn Hỏa Thánh?

Cường giả nào thế nhỉ?

"Ông là ai? Rốt cuộc ông đang ở đâu?"

Mục Vỹ nghe thấy giọng nói thì ngạc nhiên hỏi.

"Ta ở trong chín Long Trụ này", giọng nói ấy trở nên rõ ràng hơn.

Mục Vỹ cẩn thận quan sát xung quanh.

"Cảnh giới của cậu là Vũ Tiên tầng tám, từng bị thương nặng, đáng lẽ phải chết nhưng vẫn còn sống!", âm thanh lạnh lùng ấy chậm rãi lên tiếng: "Lạ thật, đúng là lạ lùng, thực lực hiện tại của cậu chỉ mới cảnh giới Vũ Tiên tầng hai thôi nhưng lại có ba loại thiên hỏa, có thể sánh ngang với sư phụ ta rồi!"

"Sư phụ ông là ai?"

"Hỏa Đế!"

Khi nhắc đến danh xưng này, giọng nói lạnh lùng kia thốt lên đầy hãnh diện.

Sư phụ của Hỏa Thánh là Hỏa Đế?

Gì mà lộn xộn vậy.

"Ta hỏi ông một lần nữa, rốt cuộc ông là ai, tại sao lại ở trong cột đá chứa công pháp truyền thừa của Hỏa Hành Sơn? Còn nữa, vì sao trước đó ông không xuất hiện mà tới khi gặp ta mới ra mặt?"

"Ta chính là Hỏa Thánh, Hỏa Chi Thánh Nhân, đây là tên do đích thân sư phụ đặt cho ta. Sau khi sư phụ ta Hỏa Đế đạp phá hư không, ta trở thành người khống chế thuật Hỏa hành mạnh nhất tiểu thế giới Ngũ Hành. Nhưng ai ngờ tự nhiên có một kẻ tên Ngũ Hành Thiên không biết từ đâu xông ra. Người này có thể chất ngũ hành, muốn tạo ra một nơi mà ở đó năm nguyên tố sẽ dung hợp với nhau, hình thành thế cân bằng".

"Loại công pháp này làm gì tồn tại. Ngũ hành vốn tương sinh tương khắc, sao có thể cân bằng? Thế là ta và bốn thánh nhân còn lại hợp sức đánh một trận đại chiến kéo dài một trăm năm với Ngũ Hành Thiên, cuối cùng bị tên đó đánh bại bằng cách lợi dụng sự tương sinh tương khắc giữa năm người bọn ta".

"Khoan đã!"

Mục Vỹ nghe thấy lời này thì hỏi: "Ông nói năm thánh nhân các ông bị một mình người đó đánh bại. Ngũ Hành Thiên đó là một người mạnh lắm đúng không?"

"Ông ta chính là Ngũ Hành Đại Đế mà các cậu gọi sau này đấy!"

Phải rồi!

Bấy giờ Mục Vỹ mới hiểu ra.

Năm vị đế vương năm ấy nắm giữ bí ẩn của ngũ hành là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.

Khi sắp phá toái hư không, mỗi người đều thu nhận học trò gọi là Thánh để kế thừa y bát của mình.

Tuy nhiên, sau đó bỗng nhiên có một nam tử tự xưng là Ngũ Hành Thiên xuất hiện với mong muốn thành lập công pháp có khả năng hợp nhất ngũ hành.

Ông ta xảy ra tranh chấp với năm vị thánh nhân, và rồi cuộc chiến bùng nổ.

Điều khó tin nhất cả năm thánh nhân đều thua.

Thế rồi Ngũ Hành Thiên được gọi là Ngũ Hành Đại Đế.

Và Ngũ Hành Thiên Phủ hiện nay được xây dựng bởi Ngũ Hành Đại Đế.

Tóm lại là ngày xửa ngày xưa, có năm người lợi hại nọ thu năm người học trò, nhưng năm người học trò đó bị một ghê gớm hơn đánh bại.

Từ đó về sau, kẻ ghê gớm đó bắt đầu triển khai chủ trương của mình và thành lập một thế lực khổng lồ đè bẹp năm thế lực lớn trước kia.

Không những thế, để đề cao quan điểm của bản thân là đúng đắn, vị đại năng ngầu lòi này thỉnh thoảng còn thu nhận đệ tử thiên tài.

Thảo nào!

Mục Vỹ sực hiểu ra.

Thảo nào Ngũ Hành Thiên Phủ không thu thiên tài đơn thuộc tính, dù là thiên tài như Hỏa Lân thì họ cũng không nhận.

Vì tiêu chuẩn tối thiểu phải là thiên tài song thuộc tính.

Xem ra nội bộ tiểu thế giới Ngũ Hành không đơn giản như bề ngoài.

Nhìn từ bên ngoài thì mối quan hệ giữa năm tông môn lớn với Ngũ Hành Thiên Phủ khá là hòa thuận, năm thế lực này cũng cúi đầu phục tùng Ngũ Hành Thiên Phủ.

Nhưng trong tối chắc là không ít mâu thuẫn đây.

"Hỏa Thánh à?"

Mục Vỹ nhìn về phía trước và nói: "Vì sao ta phải cứu ông ra ngoài? Chưa kể, hiện giờ Ngũ Hành Thiên Phủ đang nắm quyền, năm thế lực lớn thì dưới trướng họ, biết đâu ông vừa đi ra đã bị Ngũ Hành Thiên đánh một phát bay về chín Long Trụ?"

"Làm gì có chuyện đó!"

Hỏa Thánh cười khà khà, bác bỏ: "Lần trước là do năm người bọn ta sơ sẩy quá thôi, lần này bọn ta nhất định sẽ đánh bại Ngũ Hành Thiên".

"Các ông?"

Mục Vỹ ngẩn gười.

"Đúng vậy, ta chưa chết, mấy người Thủy Thánh, Kim Thánh cũng chưa chết".

Hỏa Thánh nói với vẻ kiêu ngạo: "Lúc sưa ta đã thi triển bí pháp để trở về bên trong Long Trụ này. Long Trụ được tạo ra bởi sư phụ ta, có uy lực rất lớn, đến Ngũ Hành Thiên cũng không phá vỡ được cơ mà".

"Nhưng sau khi vào trong ta cũng không thể ra ngoài, thế mới biết phải cần thiên hỏa để khởi động trận pháp này đưa ta ra ngoài".

Hỏa Thánh vội vàng nói: "Nhưng trước đây tiểu thế giới Ngũ Hành gần như đã bị sư phụ ta lật tung hết lên để sưu tầm thiên hỏa, làm gì còn thiên hỏa nào nữa. Không ngờ một kẻ chỉ mới đến cảnh giới Vũ Tiên tầng tám như cậu lại có đến ba loại thiên hỏa, mà nhìn có vẻ còn dung hợp chặt chẽ với cậu nữa. Cậu đúng là thiên tài!"

"Khen ta không được tích sự gì đâu!"

Mục Vỹ khoát tay rồi hỏi: "Nói đi, cứu ông ra thì ta được gì?"

"Được gì?"

Hỏa Thánh cười ha ha: "Tiểu tử này, cậu cũng tỉnh táo đấy, nếu cậu đồng ý ngay thì ta không tin cậu đâu".

"Lợi ích cậu sẽ nhận được chính là ta cho cậu làm sơn chủ Hỏa Hành Sơn, thế nào?"

"Chẳng thế nào, không thích!"

Mục Vỹ khoát tay: "Bây giờ ta cần thiên tài địa bảo giúp dung hợp linh hồn hơn, ông có không?"

Dung hợp linh hồn?

Hỏa Thánh nhìn Mục Vỹ với vẻ ngờ vực.

Ads
';
Advertisement
x