Chương 1157: Hoả Thánh

“Ngươi không phải kinh ngạc!”

Hoả Lân cười nói: “Bát Hoang Hoả Long Ngâm này được truyền thừa từ xa xưa đến nay giống Thiên Mục Chính Khí Quyết của Thần Mộc Tông, Bách Luyện Kim Thân của Kim Môn, Vạn Hoá Nhu Thuỷ Quyết của Thiên Thuỷ Phái và Kim Cương Thánh Thể của Tiên Nham Các. Ngoài Ngũ Hành Thần Ấn của Ngũ Hành Thiên Phủ ra, thì năm bí tịch này chính là võ kỹ mạnh nhất ở tiểu thế giới Ngũ Hành”.

Mục Vỹ âm thầm ghi nhớ thông tin.

Hắn đã từng thấy Hoả Vũ Phượng thi triển Bát Hoang Hoả Long Ngâm, môn võ kỹ này có uy lực rất mạnh. Nếu có thể kết hợp với thiên hoả, Mục Vỹ rất mong chờ được thấy nó sẽ mạnh tới cỡ nào.

Nhưng hắn từng là Tiên Vương nên môn võ kỹ này có thể lọt vào mắt xanh của hắn hay không còn chưa biết được.

“Phải lĩnh ngộ bằng cách nào?”

Mục Vỹ khó hiểu hỏi.

“Ngươi chỉ cần đứng giữa chín cái cột ấy là được”.

Hoả Lân cười đáp.

Chỉ Hoả Thánh Tử và trưởng lão hạt nhân của Hoả Hành Sơn mới được phép tu luyện môn võ kỹ này.

Bởi sức mạnh của nó đã vượt xa các võ kỹ cấp thánh.

Mục Vỹ nghe lời, lập tức đi vào giữa chín cái cột đó.

Cùng lúc đó, hắn đã chuyển hoá hết chín nguyên khí trong cơ thể thành nguyên khí Hoả.

Hiện giờ, gần như trong người Mục Vỹ chỉ có nguyên khí Hoả thôi.

Uỳnh…

Ngay sau đó, Hỏa nguyên đã bùng nổ.

Cơ thể Mục Vỹ bốc cháy.

Thiên hoả không ngưng lượn quanh người hắn, cùng lúc đó, chín cái cột đá cũng hoá thành vật tổ.

Từng chiếc cột hoá thành các con cự long từ thời viễn cổ với khí thế hùng mạnh, chúng lượn sát quanh người Mục Vỹ.

Nhưng lúc này, trong đầu Mục Vỹ chỉ hiện lên hình ảnh của những con chữ vụn vỡ.

Chúng chui vào đầu của hắn rồi xâu chuỗi thành một câu nói hoàn chỉnh.

“Bát Hoang Hoả Long Ngâm!”

“Chín tầng võ kỹ, mỗi tầng là một hỏa long, hết chín tầng lên trời xanh”.

Mục Vỹ bất giác ngồi xếp bằng xuống rồi bắt đầu cảm nhận.

Cùng lúc đó, Hoả Lân như đờ ra tại chỗ.

“Đến vật tổ của chín cột đá cũng bị khởi động, lẽ nào tên này có thể chất thuần Hoả hay sao?”

Chỉ có hoả đế mới có thể chất này.

Nghe nói từ hàng vạn năm trước, hoặc có thể là mấy trăm nghìn năm trước, năm vị đại đế của tiểu thế giới Ngũ Hành đều rất mạnh.

Nhưng hoả đế là người có tính tình nóng nảy nhất.

Người này đã dung hợp mấy loại thiên hoả, có thực lực rất khủng nên đã xưng đế.

Nhưng về sau đã rời đi, chỉ còn các truyền kỳ lưu truyền các đời sau.

Bây giờ, lẽ nào Hoả Lân đang được chứng kiến sự ra đời của một hoả đế khác?

Hoả Lân run lên.

Như vậy thì chắc chắn Mục Vỹ không phải gian tế mà Ngũ Hành Thiên Phủ phái tới đây.

Hoả Lân thầm thấy vô cùng kích động.

“Không được!”

Hoả Lân lẩm bẩm một mình: “Không thể để Mục Vỹ giao đấu với Hoả Thông Thiên được, Hoả Thông Thiên sắp đạt đến cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ hai - Tiên Thiên Cương Khí rồi, còn Mục Vỹ mới lĩnh ngộ Bát Hoang Hoả Long Ngâm thì sao có thể là đối thủ của một thiên tài như Hoả Thông Thiên được?”

“Nếu thêm ba tháng nữa thì may ra Mục Vỹ có thể giao đấu với Hoả Thông Thiên được, còn bây giờ thì không”.

Quyết vậy xong, Hoả Lân đã nghĩ ra một cách, ông ta mỉm cười phong ấn xung quanh lại rồi rời đi.

Lần này, Mục Vỹ lĩnh ngộ Bát Hoang Hoả Long Ngâm chắc phải mất ít nhất nửa năm.

Ngày xưa, một người được coi là thiên tài tuyệt thế như Hoả Lân còn mất bảy tháng mới khắc ghi môn võ kỹ này vào trong đầu.

Hơn nữa khi ấy, Hoả Lân chỉ có thể ghi nhớ được bảy tầng công pháp, với thực lực và lĩnh ngộ ở thời điểm đó khiến ông ta không thể lĩnh hội hết những tầng còn lại được. Về sau, ông ta phải tiến hành dần từng bước thì mới nắm vững được sức mạnh của môn võ kỹ này.

Vì thế, dù Mục Vỹ có nhanh hơn ông ta thì chắc cũng phải mất vài ba tháng.

Ông ta chỉ cần tuyên bố với mọi người là Mục Vỹ đã bế quan tuyệt đối là có thể tránh được trận giao chiến với Hoả Thông Thiên rồi.

Dẫu sao một bên là cháu của đại trưởng lão, một bên là thiên tài như Mục Vỹ - một người rất giống ông ta của ngày xưa, Hoả Lân không muốn ai trong hai người này thương vong cả.

“Chỉ cần bảo vệ tốt hai mẹ con nhà kia, chắc chắn sau khi Mục Vỹ tỉnh lại, chuyện khiêu chiến sẽ không còn sức ảnh hưởng nhiều nữa”.

Hoả Lân lẩm bẩm một mình rồi rời khỏi phía sau đại điện, chỉ còn một mình Mục Vỹ ở lại.

Lúc này, Mục Vỹ thật sự đang cảm nhận Bát Hoang Hoả Long Ngâm.

Nhưng khác với những gì Hoả Lân nghĩ, Mục Vỹ không cảm nhận mấy tầng đầu mà cả chín tầng công pháp đều đã in sâu vào trong đầu hắn.

Thậm chí, hắn còn đang dung hợp cả chín tầng công pháp, sau đó cảm thấy chín cái cột đá này thật sự rất siêu việt.

Không biết chúng đã tồn tại bao nhiêu năm rồi.

Song, hình như từ trước đến nay, chúng chỉ đứng ở đây đề truyền thụ công pháp cho người khác.

Nhưng khi Mục Vỹ phóng thiên hoả ra chạm vào các cột đá ấy, hình như chúng đang hồi đáp lại hắn.

Cảm giác này khiến Mục Vỹ ngẩn người.

Chuyện gì vậy?

Nhưng không lâu sau, âm thanh đó lại tiếp tục vang lên, hình như bắt đầu thử giao lưu với Mục Vỹ.

“Cứu ta! Cứu ta với!”

Một giọng nói lí nhí chợt chui vào trong đầu Mục Vỹ, khiến hắn sững người.

“Ngươi là ai?”

Mục Vỹ lập tức phát ra tín hiệu trong vô thức, nhưng giọng nói ấy lại không thấy đâu nữa.

Khoảng nửa canh giờ sau, giọng nói ấy lại vang lên.

“Ta là Hoả Thánh, nếu ngươi có thể cứu ta ra ngoài, chắc chắn ta sẽ báo đáp ngươi xứng đáng”.

Hoả Thánh?

Nghe thấy vậy, Mục Vỹ đờ ra.
 

Ads
';
Advertisement
x