"Chú, cháu phải về Brase sao?"
"Ông phải về rồi sao?”
Câu nói đó không phát ra từ điện thoại, mà là vang lên từ sau lưng ông ta.
Duke quay đầu lại, nhìn thấy Lý Dục Thần đã bước vào từ đời nào rồi. Đi bên cạnh anh là linh mục Alex.
Sau lưng họ còn có Lâm Thiên Hào và Lilith.
Duke phát bực. Vậy mà không có một ai trong đám bảo vệ Mễ Cao này ngăn bọn họ lại, cũng chẳng có ai báo cho ông ta biết, tạo ra chút tiếng động cũng được mà.
Ông ta nhìn thoáng qua đám người Hào Giang đang bị trói lại thành một cụm, khuôn mặt thoáng lộ vẻ lúng túng.
"Này, Duke, cháu còn nghe không vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?" Giọng của Dracula vang lên từ đầu dây bên kia.
Duke tắt máy, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo: "Hi, Mr. Lý, Lilith, mọi người về rồi, tốt quá! Tôi còn tưởng mọi người đã gặp phải chuyện gì rồi cơ đấy!"
Lý Dục Thần lạnh lùng nhìn ông ta đang diễn kịch.
"À thì tôi sợ họ gặp chuyện, nên đưa tới bảo vệ họ thôi." Duke nói.
"Vậy sao? Nếu nói như vậy, tôi lại phải cảm ơn ông rồi?" Lý Dục Thần nói.
"Ấy, không cần đâu, đó là việc tôi nên làm mà." Duke cười gượng.
"Vậy còn ông ta?" Lý Dục Thần nhìn sang cái xác khô của Aljan đang nằm trên mặt đất.
"Ông ta... Thì đó, ông ta là kẻ thù của cậu mà. Vừa rồi tên đó còn rêu rao là Shanka đã giết cậu nên tôi mới giúp cậu xử lý ông ta luôn. Cậu xem, chúng ta hợp tác rồi, tôi đang đứng về phía cậu mà." Duke nói.
Lý Dục Thần gật đầu: "Được. Vậy thì làm đi. Mở toàn bộ camera giám sát của ông ra, kết nối với tất cả các sòng bạc dưới quyền ông. Tối nay chúng ta sẽ tất toán việc bàn giao. Aljan đã chết, linh mục Alex cũng có mặt ở đây, không còn trở ngại gì nữa."
Khóe mắt Duke giật nhẹ hai cái, cười gượng: "Được, được, tôi lập tức làm ngay."
Ông ta nháy mắt ra hiệu cho thuộc hạ: "Đi chuẩn bị ngay, báo cho tất cả sòng bạc kết nối đường dây, gọi hết người đến."
Thuộc hạ hiểu ý, lập tức quay đi.
Duke ra lệnh thả đám người bị trói ra, bảo họ sang phòng nghỉ bên cạnh nghỉ ngơi một chút.
"Chuẩn bị rượu ngon nhất cho họ giải tỏa, tối nay còn phải làm việc thâu đêm đấy."
Lý Dục Thần nhìn bọn họ dẫn người đi.
Anh biết Duke đang giở trò. Lòng dạ ông ta đầy dã tâm, chắc chắn sẽ không cam tâm giao ra khối tài sản kếch xù và quyền lực to lớn này ra.
"Chỉ cần người của tôi thiếu một cọng tóc, ông biết hậu quả thế nào rồi chứ?" Anh cảnh cáo.
Duke vô thức rùng mình. Trong khoảnh khắc đó, trong đầu ông ta nảy ra vô số ý nghĩ, nhưng cuối cùng lại bị cảm giác không cam lòng chiếm lĩnh.
"Yên tâm đi, Mr. Lý, các cậu sẽ nhận được thứ các cậu đáng nhận. Tôi không bao giờ nói suông."
Lúc này, điện thoại của Duke lại vang lên.
"Duke, nhớ kỹ, đừng làm chuyện dại dột." Giọng nói của Dracula vang lên bên tai ông ta.
"Chú à, cháu là dân mở sòng mà, nếu không dám cược một phen thì còn mở sòng làm gì?" Duke nói.
Đầu dây bên kia im lặng, một lúc sau, Dracula cúp máy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất