Hai vị trưởng lão còn lại đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy chấn động, bốn mắt giao nhau, đồng loạt hít sâu một hơi, đồng thanh nói: “Tiểu tử tóc trắng kia không đơn giản, mà sư huynh sư tỷ của hắn lại càng phi phàm hơn, thật không biết sư phụ của bọn họ là ai nữa, e rằng cũng là một trong các phong hào Tiên Tôn chăng ~”
“Chắc chắn là như thế rồi, trong cảnh giới Tiên Tôn, những người có thể đạt đến cấp bậc phong hào đều là những người đã lĩnh ngộ đại đạo…”
Lúc ba người đang thì thầm bàn luận, thì ở một phía khác, năm đại trưởng lão của Dao Trì đang ngăn cản Tinh Thần Tử và Cơ Tử Hà, hai bên đối mặt căng thẳng.
Tinh Thần Tử và Cơ Tử Hà lao về phía hố lớn để kiểm tra tình hình của tiểu sư đệ, tâm trạng của bọn đã đến giới hạn bùng nổ, nhưng không ngờ lúc này lại bị năm vị trưởng lão của Dao Trì lao ra ngăn cản.
“Cút ~”
Tinh Thần Tử tức giận hét lên một tiếng “cút” về phía năm trưởng lão của Dao Trì.
Ngay sau đó, Cổ Kiếm sau lưng hắn bay ra khỏi vỏ, kiếm khí khuếch tán, “ong” một tiếng, kiếm khí lan rộng ra hàng trăm dặm.
Tất cả mọi người có mặt đều cảm nhận được kiếm khí sắc bén khiến da đầu tê dại.
Nhưng tốc độ lao xuống phía dưới của Tinh Thần Tử không hề chậm lại, cho dù năm vị trưởng lão của Dao Trì đang chắn trước mặt hắn và Cơ Tử Hà.
Tuy nhiên, mọi người chỉ nhìn thấy kiếm khí chói lòa như thái dương bùng nổ, cuốn bay cả năm vị trưởng lão của Dao Trì.
“A a a a ~"
Tất cả mọi người kể cả những Tiên Tôn có mặt đều không nhìn rõ Tinh Thần Tử ra tay thế nào, dưới ánh kiếm khí rực rỡ đến nỗi chói mắt kia thì khó mà thấy rõ được, chỉ nghe thấy tiếng hét thảm thiết của năm vị trưởng lão Dao Trì.
Một giây sau, kiếm khí tan biến.
Khi mọi người nhìn thấy lại, chỉ thấy Tinh Thần Tử và Cơ Tử Hà đã đáp xuống hố lớn chỗ Dương Bách Xuyên từng rơi xuống đó.
Còn năm vị trưởng lão của Dao Trì trên không trung thì biến mất không dấu vết, chỉ có từng làn sương máu nhẹ nhàng rơi xuống từ không trung.
“Xì xì xì…”
Mọi người hồi phục lại tinh thần, ai nấy đều hít sâu một hơi.
Đến lúc này bọn họ mới hiểu: năm vị trưởng lão của Dao Trì đã chết sạch, hóa thành sương máu, không một ai còn nguyên xác.
Mặc dù cùng là tu vi Tiên Tôn đại viên mãn, nhưng năm trưởng lão của Dao Trì lại bị Tinh Thần Tử giết trong chớp mắt.
“Đây... đây... Đại trưởng lão, chẳng lẽ tên Tinh Thần Tử này đã lĩnh ngộ Đại Tiên Tôn rồi sao?”
Một trưởng lão bên cạnh Đại trưởng lão của Dao Trì trợn tròn mắt hỏi.
Đại trưởng lão Dao Trì lắc đầu nói: “Không phải, Tinh Thần Tử chỉ là Đại Tiên Tôn chứ chưa đạt đến mức Thông Ngộ, nhưng hắn là kiếm tiên gần đây được xưng là đệ nhất trong Tiên Giới. Con đường hắn đi là kiếm đạo, dù chưa Thông Ngộ nhưng cũng không xê xích gì nhiều, thứ Tinh Thần Tử lợi hại nhất chính là kiếm của hắn.”
“Từng có lời đồn rằng, Tinh Thần Tử rất ít khi rút kiếm để giết địch, bởi vì hắn từng nói: Người có thể khiến hắn rút kiếm chỉ đếm trên đầu ngón tay. Trước đây nghe vậy còn tưởng hắn ngông cuồng, nhưng bây giờ xem ra tin đồn không sai, hắn rút kiếm quả thật là người mạnh nhất dưới cấp bậc Thông Ngộ, hiện giờ trong cơn tức giận hắn đã giết sạch năm đại trưởng lão Đại Tiên Tôn bằng một nhát kiếm chỉ trong nháy mắt... Thật sự… Không hổ danh là người được xưng là Kiếm Tiên đệ nhất gần đây của Tiên Giới, Kiếm Tiên xuất kiếm, thế không thể đỡ, nếu một ngày người này ngộ được kiếm đạo, ắt sẽ là đệ nhất kiếm tiên vang danh Tiên Giới.”
...
Tất cả những người có mặt bên ngoài đều vô cùng chấn động trước một kiếm của Tinh Thần Tử.
Nhưng lúc này, khi Tinh Thần Tử và Cơ Tử Hà đáp xuống hố lớn chỗ Dương Bách Xuyên từng rơi xuống, lại không hề thấy thi thể của Dương Bách Xuyên đâu.
“Sư đệ... tiểu sư đệ... sư đệ…”
Cơ Tử Hà đứng trên mặt đất trong hố nhưng không tìm thấy Dương Bách Xuyên, ngay cả một mảnh xác cũng không thấy, nàng ấy không kìm được mà bật khóc thành tiếng.
“Tiểu sư muội đừng vội khóc, không thấy một giọt máu nào, muội không thấy kỳ lạ sao? Có lẽ sư đệ chưa chết đâu. Huynh nhớ khi sư đệ bị lão yêu phụ kia đánh rơi từ trên trời xuống, bên cạnh tiểu sư đệ còn có tọa kỵ và Hồng Y. Muội thử nghĩ mà xem, cho dù tiểu sư đệ không còn gì sót lại, chẳng lẽ Hồng Y cũng tan biến?”
“Phải biết Hồng Y là thân thể Á Thánh thượng cổ, cho dù lão yêu phụ kia có là cường giả đã Thông Ngộ, nhưng chỉ một chưởng đánh Hồng Y tan tành thì chắc chắn không thể nào. Vậy nên có lẽ sư đệ chưa chết…”
Ban đầu lúc Tinh Thần Tử đáp xuống hố, hắn cũng rất tuyệt vọng, tưởng rằng Dương Bách Xuyên đã tan thành mây khói, nhưng khi nhớ đến Hồng Y thì hắn đã phủ định suy nghĩ của mình.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất