“Hừ, hôm nay nếu không phải Môn chủ cầu tình thì ngươi khó thoát chết.” Vân Trường Sinh hừ lạnh với Chung Văn Hạ, sau đó giới thiệu với Dương Bách Xuyên: “Ông ta tên là Chung Văn Hạ, cùng những người phía sau huynh đều là các lão nhân của Tiên Minh Luyện Tạo.”  

 

 

Nói xong, Vân Trường Sinh lại giới thiệu với mọi người: “Chư vị, vị này chính là Dương Bách Xuyên, tiểu sư đệ của ta, cũng là Môn chủ tương lai của chúng ta.”  

 

“Bái kiến Môn chủ ~”  

 

Lúc này nước chảy thành sông, sau khi Vân Trường Sinh giới thiệu xong, mọi người đều hành lễ với Dương Bách Xuyên.  

 

Dương Bách Xuyên vội nói: “Chư vị đều là lão nhân của Tiên Minh Luyện Tạo, mà ba vị sư nương của ta cũng là người sáng lập Tiên Minh Luyện Tạo, vậy tất nhiên ta cũng là người của Tiên Minh Luyện Tạo. Cho dù sau này có đổi tên thì chúng ta vẫn là người một nhà, chư vị không cần đa lễ, mau đứng lên đi.”  

 

Lúc này Dương mỗ cũng bắt đầu diễn xuất, sau khi nói xong còn trách nhẹ Đại sư huynh: “Đại sư huynh, huynh cũng thật là, chư vị tiền bối đến đây mà không gọi đệ ra nghênh đón cho tốt, để mọi người đợi đệ ở đây, thật là không phải ~”  

 

Nghe Dương Bách Xuyên nói xong, Vân Trường Sinh âm thầm tán thưởng tiểu sư đệ, nhưng bề ngoài vẫn nghiêm túc, vội nói: “Đệ là Môn chủ, bọn ta là thuộc hạ, lễ không thể bỏ, Môn chủ suy nghĩ nhiều quá rồi.”  

 

Lúc nào Vân Trường Sinh cũng tôn lên địa vị của tiểu sư đệ.  

 

Đã diễn vai ác thì phải diễn cho trọn, không thể để đám lão quái này có bất kỳ cơ hội nào dựa vào tuổi tác mà lên mặt, ngay từ đầu đã phải bảo vệ uy nghiêm của một Môn chủ cho của tiểu sư đệ, như vậy chỉ có lợi cho tương lai của Vân Môn.  

 

Dương Bách Xuyên mỉm cười lắc đầu, không để ý đến Vân Trường Sinh nữa, mà quay sang đỡ Chung Văn Hạ vẫn còn đang quỳ dưới đất: “Chung lão, mau đứng dậy đi, Đại sư huynh của ta làm việc nghiêm túc, huynh ấy cũng chỉ vì bảo vệ Vân Môn thôi, làm như vậy cũng vì tất cả chúng ta, ngài chớ trách huynh ấy, từ nay về sau, Chung lão và chư vị vẫn là trụ cột của Vân Môn ta...”  

 

Những lời thu phục lòng người đều để Dương Bách Xuyên nói hết, kẻ xấu thì Vân Trường Sinh đã làm rồi.  

 

Chung Văn Hạ đã được Dương Bách Xuyên tha thứ, có thể nói là Dương Bách Xuyên đã cho ông ta một con đường sống, trải qua một phen thập tử nhất sinh, ông ta cũng đã nhìn thấu danh lợi, bèn nghiêm túc cảm tạ Dương Bách Xuyên, đồng thời lập lời thế: “Chung Văn Hạ ta, từ nay về sau nhất định sẽ góp sức xây dựng Vân Môn, đến chết mới thôi!”  

 

Tới đây, các lão quái vật khác cũng coi như đã nhìn thấu mọi chuyện, ai nấy đều không phải kẻ ngu, tất cả đều là những người tinh tường, mặc dù biết đây là một màn kịch ngầm giữa Dương Bách Xuyên và Vân Trường Sinh, nhưng…  

 

Dương Bách Xuyên đã thể hiện ra thực lực và tấm lòng của mình, cũng đã cho mọi người đủ thể diện, đồng thời cam kết sẽ tôn trọng bọn họ, hắn có năng lực và trí tuệ để làm một Môn chủ tốt, vì vậy cục diện này được tất cả mọi người chấp nhận.  

 

Cuối cùng, Dương Bách Xuyên mời tất cả mọi người tiệc rượu tẩy trần...  

 

Về phần các Tiên Đế khác, đương nhiên không ai dám có ý định gì nữa, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn lần lượt tiến đến chào hỏi từng người.  

 

Thái độ của Dương Bách Xuyên đã xóa bỏ sự lo lắng trong lòng những vị tiền bối của Tiên Minh Luyện Tạo, khiến bọn họ hoàn toàn quy tâm phục tùng.  

 

Trong tiệc rượu, Dương Bách Xuyên ngồi cùng Vân Trường Sinh và Cơ Tử Hà, Cơ Tử Hà cười hí hửng trêu chọc: “Được nha, tiểu sư đệ hôm nay thể hiện không tệ, có phải là đã bàn bạc trước với Đại sư huynh rồi không, diễn một màn kịch hù dọa ta lo lắng suốt thôi?”  

 

“Chuyện này thật sự không phải vậy đâu~” Vân Trường Sinh vừa cười vừa uống cạn một chén rượu rồi nói.  

 

“Đệ xuất thân từ hạ giới, dù sao cũng từng làm Môn chủ, tất nhiên mắt nhìn cũng không tệ. Đệ biết rõ Đại sư huynh cũng đang thử thách đệ, nhưng mà chiêu vừa rồi của huynh thật sự quá mạnh, nếu không phải đệ đã lĩnh ngộ được chiêu cuối cùng của thần thông Thập Nhị Chí Tôn do lão đầu truyền lại sau sáu năm giảng đạo thì ngày hôm nay chắc chắn đã bị huynh đánh tàn phế rồi. Không được, huynh phải bồi thường cho đệ đó.” Dương Bách Xuyên cười nói.  

 

Vân Trường Sinh và Cơ Tử Hà nghe Dương Bách Xuyên nói vậy thì ngạc nhiên thốt lên: “Đệ lĩnh ngộ được tầng cuối cùng của thần thông Chí Tôn mà sư phụ để lại rồi sao?”  

 

“Đúng vậy, chẳng phải sư phụ cũng truyền cho hai người rồi sao?” Dương Bách Xuyên hỏi.  

 

Vân Trường Sinh cười khổ: “Không giấu gì đệ, ba người bọn ta đều chỉ dừng lại ở tầng thứ mười một, tầng cuối cùng là Chí Tôn Phá Thiên thì chưa ai lĩnh ngộ thấu đáo cả. Chẳng trách đệ có thể đỡ được một chưởng kia của huynh. Thì ra là vậy. Nhưng đệ cũng quá mạo hiểm rồi, sau này làm việc phải cẩn trọng, nếu lực của huynh mạnh hơn một chút nữa thì e rằng đệ không tàn phế mới lạ. Tuy vậy cũng phải nói rằng, tầng cuối cùng ‘Chí Tôn Phá Thiên Lộ' đúng là phi phàm, đợi đệ tấn thăng lên Tiên Tôn thì thực lực chắc chắn sẽ còn mạnh hơn nữa.”  

 

“Tiểu sư đệ, sau này giảng cho bọn ta nghe chút nha ~” Cơ Tử Hà nói.  

 

“Được thôi ~” Dương Bách Xuyên cười gật đầu.  

 

“Sư đệ, đệ có dự định gì cho việc quy hoạch nhân sự trong Vân Môn không?” Vân Trường Sinh chuyển chủ đề quay lại chuyện chính.  

 

Dương Bách Xuyên đặt chén rượu xuống, nghiêm túc nói: “Những đệ tử Vân Môn từ hạ giới lên cơ bản đệ đã sắp xếp ổn thỏa. Vì lý do tu vi nên phần lớn mọi người đệ đặt tại 108 điện của ngoại môn, những người khác cũng được sắp xếp cả rồi. Hiện tại chỉ còn một trăm vị Tiên Tôn từ Luyện Tạo Tiên Môn là cần được bố trí hợp lý, chuyện này đệ chưa tính kỹ, Đại sư huynh huynh thấy sao?”  

 

Vân Trường Sinh cũng không khách sáo, trực tiếp nói: “Trăm vị Tiên Tôn này sau này chắc chắn sẽ là lực lượng tiên phong của Vân Môn ta, cũng là nền tảng trấn giữ Vân Môn, thật sự cần phải sắp xếp chu đáo. Tuy là hôm nay đã xóa bỏ nghi ngờ trong lòng bọn họ, nhưng cũng không thể sơ suất. Tông môn lớn, khó quản lý, một khi xảy ra chuyện không may thì sẽ là chuyện lớn.”  

 

“Ý huynh là hãy để toàn bộ trăm vị Tiên Tôn này gia nhập điện Trưởng Lão đi. Dù sao bọn họ cũng là những Tiên Tôn lão làng, là nhân vật có máu mặt, cần có địa vị và danh phận, chứ những nơi khác huynh cũng không yên tâm. Thành lập đoàn Trưởng Lão, cho tất cả bọn họ làm trưởng lão.”  

 

“Nhưng sau này, trên đoàn Trưởng Lão phải thiết lập một nhóm Thái Thượng Trưởng Lão do cường giả thật sự có thực lực đảm nhiệm để áp chế bọn họ, như vậy mới yên tâm, không ảnh hưởng đến sự phát triển của Vân Môn. Mọi nghị quyết của đoàn Trưởng Lão sẽ do Thái Thượng Trưởng Lão quyết định cuối cùng, nhưng người đảm nhiệm phải là kẻ thật sự đáng tin. Huynh đã làm kẻ ác một lần rồi, tạm thời cứ để huynh giám sát bọn họ, nhưng huynh không làm Thái Thượng Trưởng Lão đâu đấy.”  

 

Dương Bách Xuyên cười nói: “Đề xuất thành lập đoàn Trưởng Lão rất hay, nhưng chức Thái Thượng Trưởng Lão thì đại sư huynh đừng đảm nhận nữa, trong lòng đệ đã chọn được người thích hợp…”  

eyJpdiI6IlwvMjRIbmFOOUtacituc2t3T1ZwdTFRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IndTRVFiUVdzY3A3SW1NRWhUQVwvVEUyZFV5bFA4M2VUd2ZYWTlNOXV1UU1XMHo0ZHlNZENLamEyVE55eURYRXFUIiwibWFjIjoiMWVlYjU4YTQwMTU4YmNhYjk2ZDYxYWMwNGRjOTk5OGE1NmFlNDU5OTlkYWFhZTI2YTVjYWU3MmIyNTBiMmNjNSJ9
eyJpdiI6IlEyUFJhdVdEcjd0Nk40MzNxYmpCY2c9PSIsInZhbHVlIjoiZ0lpWFYzd2UzWnVFY1ltRG9TNGRNTHRrTW5SeEx2emVDWWRnak90SWhMMGd3dHcxNm9QUkZHMmE4SUZqWXJKV0FuNk9jYjZRazRUd0xic1lralUyM1o0SlF2R0tkTE9aYmw1YWhKUEFlNUdGVmtOcGowMjVOMEJNSExrRDVFdzE0aUM3OTQ4ZGVCSUlVZUpGVDh6aXFBdFE4NTNjbVhZQVRFZks5U3ZPcm96VnpQZytpMGxGZk9tN2FpRlVUb3JtK3dIMTlQc25cL254RmM1ODZnZFZoZUpGWmpDVDVKMG0xeTRNckd5N0NhVXIyR3F3QVJMTm9EVTB4N0N4RXNtUzZmb1wvS2UwSFhNTkNDT21HNWFnZ2JPNlFRMG5oVGlUVWVqMHJZb212VlA0NUpiQkR6amVqRVpLelRJdHY4YUpHSFBkNlptajVEOElSeEV1R0NZSzFVUVwvRGowbFFUUEhmc24yaG8wbEROYWZYWGw0MjBYNkVVcUU0UkVOaDF4WjNKb0VJMWE4ckFkQmw5cUR4QXJ5OVRsTE1FYlR5Q3FrZDV6TTgxYXRCRis2XC80bEJiOVNnQk54QU5NRlZvS0FFM2pJQTRZU2I5RmRCSlp6a2pLYzVKWXpRQ3JoTFJ2XC9kd0F3MEtpYnVFb3VKclFcL01sSmRJV3BuN3NnUVBsYjZSdVV2dlRlV3NLTUhWSVNXMzdkRjFYY1NSbVV5cXNWRGhrNk9cL1lna2FEYVB6eGJLZ3o3WUtUSEtHeHdwTXFkenZwc2ZmMUVQNjJESjI5S1p5NVMxT0R0blp5YkU5RnpoSzhpbExlQkp2Y0pSMTBOZmY4QkZGTVwvMEp5QkNKNEVNS1Z6cWp3WCtwT1wvcVNtY1U4TXZPSGFOWHlXaGxDUGhoa0ZlbFh2M2Z1XC9UOHE0PSIsIm1hYyI6IjA2YWRjOWQyY2JmNjYyN2FmYjkyZTUyYWQxY2ZjZmVhMjU2N2JjNzNhOWU0MzdkNjc3MDI4ODMwYjA5ZmYwODYifQ==

Ads
';
Advertisement