Dương Bách Xuyên thở dài.  

 

Nhưng…  

 

Ngay sau đó một tiếng thét dài vang lên.  

 

“Gào ~”  

 

Là tiếng thét của Cá Chạch.  

 

Một tiếng thét tràn đầy sự cường đại tự tin, mang theo uy áp khủng bố của Côn Bằng.  

 

Hắn vội vàng quan sát kỹ hơn, sau đó trợn tròn mắt, trong lòng thầm reo hò.  

 

“Thì ra đây chưa phải là sát chiêu thực sự, sát chiêu thực sự là đây.”  

 

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm, trên mặt nở nụ cười.  

 

Cảnh tượng quen thuộc mà hắn từng nhìn thấy năm đó lại xuất hiện.  

 

Năm đó, cảnh tượng sau khi Cá Chạch phá trứng, mượn uy áp thiên địa để cắn nuốt Kim Giáp Huyền Quy lại xuất hiện.  

 

Cá Chạch chuẩn bị nuốt chửng Phi Hùng.  

 

Năm đó Cá Chạch xuất thế có mang theo dị tượng thiên địa, hàng ngàn tia sét bùng nổ, mượn dị tượng thiên địa để nuốt Huyền Quy. Tuy hôm nay không mượn dùng lực lượng đó, nhưng nó lại được thiên phú của bản thân hỗ trợ.  

 

Thiên phú này chính là quả cầu bảy màu khổng lồ vừa nổ tung kia, tuy nhìn qua giống như bị vòng sáng đỏ rực bóp nát, nhưng sau khi bị bóp nát, ánh sáng bảy màu lại khuếch tán ra ngoài, bao vây lấy Phi Hùng, hình thành một lĩnh vực cấm chế vô cùng cường đại nào đó.  

 

Ngay sau đó Phi Hùng hoảng loạn giãy giụa, nhưng vẫn không thể tránh thoát được sự bao vây này.  

 

Thân hình khổng lồ cao mấy vạn mét của Cá Chạch bay đến trước mặt Phi Hùng, há mồm định nuốt chửng Phi Hùng.  

 

“Gào gào…”  

 

Thấy sắp bị Cá Chạch nuốt chửng, Phi Hùng hoảng sợ nhắm chặt mắt lại.  

 

Thấy vậy, Dương Bách Xuyên lên tiếng ngăn cản, hắn không hy vọng Phi Hùng trở thành món tráng miệng của Cá Chạch.  

 

“Cá Chạch, miệng hạ lưu hùng.”  

 

Đùa chứ, hắn vừa đồng ý với tiểu sư tỷ phải tìm Tiên Thú về cho Tiên Thú Viện, mà con gấu này từ diện mạo đến thực lực đều rất mạnh, tương đương với Đại Tiên Tôn, không thể để Cá Chạch nuốt chửng.  

 

Quan trọng hơn hôm nay hắn cũng coi như được chứng kiến thiên phú cường đại của Cá Chạch, thứ này cái gì cũng ăn được.  

 

Mà Cá Chạch vẫn đang trong kỳ trưởng thành, bây giờ đã có thể nuốt chửng dị chủng Hồng Hoang cấp Đại Tiên Tôn. Tương lai, có khi có thể nuốt cả tiên nhân thông ngộ cũng lên.  

 

Nghĩ thôi đã thấy sướng rồi.  

 

Dương Bách Xuyên càng nghĩ càng thấy vừa lòng.  

 

Hét lên, hắn xuất hiện phía chân trời, đứng giữa Cá Chạch và Phi Hùng.  

 

Bị Dương Bách Xuyên nói vậy, cho dù không tình nguyện thì nó cũng phải dừng miệng.  

 

Nhưng vẫn không vui nói: “Chủ nhân, ngươi để ta nuốt chửng nhóc con gấu yêu này đi. Thằng nhóc này quá vô lễ, hôm nay ta phải để cho nó biết bá chủ chân chính là ai, một con dị chủng Hồng Hoang là cái thá gì.”  

 

Dương Bách Xuyên cười khổ: “Được rồi, con gấu này vẫn còn tác dụng, ngươi đừng ồn ào.”  

 

Nói xong, Dương Bách Xuyên nhìn Phi Hùng, cười xấu xa nói: “Tiểu Phi Hùng, muốn sống sót không?”  

 

“Muốn muốn muốn… Xin ngươi hãy cứu ta, đừng…” Phi Hùng đang định nói Cá Chạch là sâu, nhưng lời vừa đến bên miệng thì vội sửa lời: “Đừng để nó ăn ta, hu hu hu…”  

 

Sau đó khóc thành tiếng, hiển nhiên vừa rồi bị dọa sợ.  

 

“Được rồi, muốn sống thì há mồm ra.” Dương Bách Xuyên cười nói, đầu ngón tay xuất hiện một giọt nước Sinh Mệnh.  

 

Phi Hùng vẫn rất cảnh giác, thấy một giọt nước xanh biếc xuất hiện trên đầu ngón tay của Dương Bách Xuyên thì không khóc nữa, cảnh giác nói: “Ngươi muốn làm gì?”  

 

“Đừng lắm lời, đây là cơ duyên ta cho ngươi, còn nói nữa thì ta đổi ý, để Cá Chạch ăn ngươi đấy.” Dương Bách Xuyên đe dọa.  

eyJpdiI6Ilh5Tkx6eENJRXdCZ0wyZjY3NXZ4SlE9PSIsInZhbHVlIjoiQ1pKd0huOUdSazJmaGpDa3ZzdlBQNlpNK1JvQlpZTEZuQ1NxTUpKbk56Smx4WktwMkVBdVlNR2RQV0pacUMyeSIsIm1hYyI6ImZhYzc2OWI4MWFlMTdjNzFhYjUyZWZhZDJlYjE2NzhmNzJlOTQ0MDY4YTEyOGE2Njc4ZWYyZmY4Zjc2MjE3YTQifQ==
eyJpdiI6InlNcktPREJCS0t5UFc5dVBjMmVsK0E9PSIsInZhbHVlIjoiK3pFUFVXTVJTRVJEN3cwQkJ6R21wS2Vsc2NZRUI5Tmp3UjZMbE1RUzdKRU8zbTRmQk9pRDJqSlpZSnlWNzRNRUZrejJZb1hENklyNWtyMVNldlpJQzNwVW1vWTNXdEZaTmhQOFhvaHQ5UFM2TTRNRVQzM0U4T2t4eksyWm83Y3hJbW1ma2lpMzZVY2pSRW1RaGdBNFRydWE4cWREZGJlOEkyXC9RNkV2d3laMnI1WnEraTQ2dTlQRjhncjdrTTZJOFwvalwvZDZOMXAzU3RvZllSXC9PXC9KTGJRWUVBdWhxbE5ENDZiOXlkQ0RMa2RzPSIsIm1hYyI6ImRlYmQyM2ZiNzcyNmIzYTIxNjYzOTljNTI5OWIyMGZkNTcyN2RlN2JhMjUyMTU0ZDFkZjNjODgyNzJkOTFiMGUifQ==

Dương Bách Xuyên búng ngón tay, một giọt nước Sinh Mệnh chui vào trong miệng của Phi Hùng.

Ads
';
Advertisement
x