Thần Toán Tử nhìn vào Thiên Cơ Đồ và bàn tính Thiên Cơ, đôi mắt vốn luôn giữ vẻ bình tĩnh cuối cùng cũng dao động, tràn ngập cảm giác thèm muốn và tham lam mãnh liệt. Một khi có được hai thứ này, ông ta sẽ có thể hoàn toàn nắm giữ bí thuật Thiên Cơ thực sự. Đến lúc đó ông ta sẽ có thể đột phá gông xiềng của Đế Cảnh, thành công đạt đến cảnh giới này.
“Đưa chúng cho ta!” Ông ta thốt lên với Diệp Phàm, giọng nói đã trở nên hơi gấp gáp.
Diệp Phàm gắng gượng đựng đậy, hắn vừa định giao hai món báu vật này cho Thần Toán Tử thì tầm nhìn chợt chú ý đến ánh mắt tĩnh lặng như nước của Tần Ngọc Khanh khi nhìn vào hắn.
Ánh mắt này đã khiến cả người hắn khựng lại, hắn chợt nhận ra có điều gì đó không đúng.
Ánh mắt của mẹ hắn không đúng!
Đúng vậy, mẹ hắn sẽ không bao giờ nhìn hắn với ánh mắt như vậy.
Soạt!
Ngay sau đó, Diệp Phàm đột nhiên thu lại bàn tính Thiên Cơ và Thiên Cơ Đồ, vẻ mặt của Thần Toán Tử lạnh đi, ông ta nhìn vào hắn: “Ngươi làm gì vậy? Ngươi không muốn để cho mẹ ngươi sống nữa à?”
“Người đó không phải mẹ ta!” Diệp Phàm lớn tiếng hét lên với ông ta.
Câu nói này của hắn khiến ánh mắt của Thần Toán Tử chợt lóe lên, đối phương lên tiếng: “Tên nhóc nhà ngươi đúng là khá giỏi đấy, không hổ danh là người thừa kế của dòng dõi Thiên Cơ, quả nhiên không ngốc.”
Soạt!
Thần Toán Tử buông tay ra, “Tần Ngọc Khanh” nhanh chóng trở nên mờ nhạt và biến mất. Hiển nhiên “Tần Ngọc Khanh” vừa rồi đúng là ảo ảnh do ông ta tạo ra để lừa gạt Diệp Phàm.
“Tên nhóc kia, bổn tọa không có thời gian để chơi với ngươi đâu!”
“Mau giao Thiên Cơ Đồ và bàn tính Thiên Cơ cho bổn tọa ngay!”
Thần Toán Tử gằn giọng nói với Diệp Phàm, ông ta vươn tay ra muốn cướp lấy hai món báu vật trong tay hắn. Ông ta ra tay với tốc độ cực kỳ nhanh, Diệp Phàm với dáng vẻ hấp hối này hoàn toàn không có cách nào ngăn cản đối phương.
Rầm!!!
Ngay vào lúc bàn tay của Thần Toán Tử sắp lấy được hai món báu vật kia, bí tịch Thiên Cơ trong đầu Diệp Phàm đột nhiên truyền đến một tiếng nổ vang, một luồng ánh sáng chói mắt bắn thẳng về phía ông ta.
Vút!
Ngay khi luồng ánh sáng kia lao tới, vẻ mặt Thần Toán Tử lập tức thay đổi, ông ta vội vang vung tay chống đỡ, cuối cùng một tiếng nổ vang truyền tới.
Phụt!
Cả người Thần Toán Tử bay thẳng ra ngoài và phun ra một ngụm máu tươi. Hàng loạt tiếng nổ chấn động dữ dội đều vang vọng trong khắp khoảng không gian này như thể đang có dấu hiệu sụp đổ.
“Ngươi…”
Lúc này, Thần Toán Tử trợn trừng hai mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, trên mắt hiện lên vẻ khó tin.
Vút!
Bí tịch Thiên Cơ bay ra khỏi đầu hắn và lơ lửng giữa không trung, một bóng người mơ hồ xuất hiện, đó chính là tam sư phụ của Diệp Phàm – Tiêu Dao Tử.
“Tam sư phụ!” Diệp Phàm không khỏi thốt lên khi thấy sư phụ của mình.
Vẻ mặt của Thần Toán Tử cũng chợt thay đổi khi thấy Tiêu Dao Tử, ông ta chăm chú nhìn vào đối phương: “Ngươi là người của dòng dõi Thiên Cơ à?”
“Chỉ học được chút da lông của gia tộc Thiên Cơ ta mà nghĩ mình đã vô địch thiên hạ rồi à?”
“Còn dám đụng vào đồ đệ của ta, đúng là không biết tự lượng sức mình!”
Tiêu Dao Tử nhìn vào người trước mặt, nói với giọng điệu khinh thường và lạnh lùng.
“Ngươi…”
Khi nghe thấy những lời này của Tiêu Dao Tử, trong mắt Thần Toán Tử tràn ngập lửa giận hừng hực, ông ta hét lên với đối phương: “Hừ, gia tộc Thiên Cơ đã không còn tồn tại nữa, ngươi có tư cách gì để lên mặt với bổn tọa?”
“Ngươi muốn nói chuyện tư cách với ta à? Vậy thì hôm nay ta sẽ để cho ngươi biết cái gì gọi là tư cách!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất