“Có… Đương nhiên là có!”
Mấy trưởng lão có chút ngượng ngùng, nhưng lúc này, bọn họ cũng không thể nói gì hơn.
Thực lực của người thanh niên này có thể sánh ngang hàng với Vu Vân Đại nhân, hiển nhiên là có tư cách xem thực lực của họ.
“Dương Hùng, ngươi lên trước đi! Hãy thể hiện điểm mạnh của ngươi cho Tổng giáo quan xem thử đi nào.” Vu Vân nói với một trưởng lão.
Tuy rằng hắn ta đã thua Diệp Viễn một bậc khi đấu đan, nhưng nếu có thể khoe mẽ trước mặt Diệp Viễn về mặt này, cũng xem như lấy lại được chút thể diện.
Hắn ta đã bỏ ra rất nhiều công sức để đào tạo nên những Luyện Dược sư của Luyện Dược Đường.
Về điểm này thì hắn ta khá tự hào.
“Không cần, tất cả mọi người cùng lên một lượt đi.” Diệp Viễn bình thản nói.
“Cùng lên một lượt? Vậy thì… qua loa quá nhỉ?” Dương Hùng ngờ vực.
Vị Tổng giáo quan mới này toàn làm những việc khiến người khác không sao lường được.
Luyện Dược sư ở đây không dưới ngàn người, đều là những người ưu tú nhất của Luyện Dược Đường.
Cùng nhau luyện đan, hắn có thể nhìn ra được cái gì?
Vu Vân cũng rất khó hiểu, nhưng hắn ta vẫn lên tiếng: “Cơ tiểu hữu đã nói vậy thì các ngươi cứ làm theo đi.”
Vì thế, hơn một ngàn người đã cùng luyện đan, khung cảnh vô cùng hoành tráng.
Diệp Viễn chậm rãi nhắm mắt lại, hồn lực tản ra bao trùm lấy toàn bộ nơi đây.
Trái tim Vu Vân khẽ run lên. Tên này muốn dùng hồn lực để quan sát nhiều người luyện đan cùng lúc?
Có khoa trương quá không?
Chuyện luyện đan vô cùng phức tạp, nếu chỉ quan sát một người luyện đan thì không vấn đề gì. Tuy nhiên, nếu muốn nhớ được hết từng chi tiết của hơn một ngàn người, hầu như là chuyện không thể nào.
Không phải nói hồn lực của Diệp Viễn không đủ, mà là để khả năng kiểm soát hồn lực của hắn phải đạt đến mức khủng khiếp.
Ngay cả hắn ta cũng không thể nhìn thấu được hết ưu khuyết điểm của tất cả mọi người cùng lúc.
Hắn cố ý muốn khoe tài hay chỉ là thùng rỗng kêu to?
Hoặc là, hắn sẽ chú ý vào một vài người, sau đó sẽ chỉ bình luận về những người đó.
Vu Vân không hiểu được, hắn ta đang chờ xem.
Vài ngày sau, tất cả mọi người đã hoàn thành luyện đan.
Một số kẻ hoàn thành sớm, nhìn thấy Diệp Viễn đang dùng hồn lực quan sát thì đều tỏ vẻ khinh thường.
Vị Tổng giáo quan mới đến này, quả nhiên là chỉ giả vờ giả vịt.
Diễn xuất kém như vậy, thực sự coi họ là đồ ngốc sao?
Thực lực của Diệp Viễn rất mạnh, không sai, nhưng trong lòng những người này vẫn rất khó chịu với hắn.
Nói cho cùng, hắn đã cưỡi lên đầu lên cổ Vu Vân Đại nhân rồi.
“Cơ tiểu hữu, Luyện Dược Đường này của ta có thể lọt vào pháp nhãn của ngươi chưa?” Vu Vân thấy Diệp Viễn thu hồn lực lại, khẽ cười nói.
Hắn ta rất tin tưởng vào thực lực của Luyện Dược Đường.
Có câu ‘Học trò thạo nghề thì không còn sư phụ. ’
Rất nhiều người dạy đồ đệ đều sẽ giữ lại một chút.
Nhưng Vu Vân dạy dỗ những người này đều không giữ lại gì cả.
Trong Luyện Dược Đường, khá nhiều người đã đạt đến Bản Nguyên tầng thứ ba.
Cho nên, hắn ta rất có lòng tin đối với Luyện Dược Đường của mình.
Diệp Viễn thở dài: “Vu Vân tiền bối, ngài có muốn nghe lời thật lòng của ta không?”
Vu Vân hơi khựng lại, nghe câu này thì có vẻ không ra làm sao.
Phải biết rằng, Luyện Dược Đường đã là nơi mạnh nhất của Đan đạo Nhân Tộc, tên này vẫn còn chưa hài lòng sao?
Chẳng lẽ, hắn thật sự cố ý đùa cợt?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất