CHƯƠNG 1170 

Trong ngõ nhỏ. 

Một lúc sau, tất cả yên tĩnh trở lại. 

Mặc quần áo xong, tay của Vũ Hoàng Yến không ngừng lướt qua lướt lại trên mặt Cửu Thiên. 

“Ài, nếu anh là ma tu thì tốt rồi. Cửu Thiên, anh thật sự không muốn tới Ma Tâm Tông chúng tôi sao? Tôi cho anh làm tông chủ, tôi làm phó tông chủ của anh có được không?” 

Cửu Thiên bình tĩnh nói: “Chuyện này không cần nói nữa. Tôi sẽ không đi. Cô có muốn suy nghĩ không làm ma tu không? Tôi dẫn cô về học viện, học lại công pháp, như thế nào?” 

Vũ Hoàng Yến thu tay lại, nói: “Chuyện này cũng không cần nói nữa. Ài, xem ra hai chúng ta đã định sẵn là không thể ở bên nhau rồi. Đạo không giống! Chỉ hy vọng sau này, anh đừng một kiếm giết tôi là được. Nếu anh thật sự muốn giết chết tôi, nhất định phải treo tôi chết ở trên cây hoa anh đào. Dùng lụa trắng, loại tốt nhất. Sau đó tôi mặc bộ đồ xinh đẹp, chết ở trong tay anh cũng không uống hai người từng quen nhau” 

Cửu Thiên nói: “Tôi sợ tới lúc đó tôi chết ở trong tay cô. Tông chủ đại nhân!” 

Vũ Hoàng Yến cười đắc ý, nói: “Không sai. Tới lúc đó nói không chừng anh sẽ xin tôi tha cho anh một mạng. Nếu anh chịu cầu xin tôi, tôi chắc chắn sẽ tha. Được rồi, tôi phải trở về rồi” 

Nói xong, Vũ Hoàng Yến phất tay ném ra một luồng ánh sáng. 

Không lâu sau, từ bốn phương tám hướng chui ra một khoảng bóng đen, dừng ở đằng sau Vũ Hoàng Yến. 

Cửu Thiên có thể cảm nhận được khí tức của những bóng đen này đều không yếu, chắc đều là võ giả khoảng Địa Canh Cảnh. 

Vũ Hoàng Yến cuối cùng sờ cằm của Cửu Thiên, nói: “Chuyện của Hàn gia và Thiên gia làm theo lời anh nói. Tôi tạm thời không đi tìm bọn họ gây rắc rối nữa. Nhưng nhớ lấy, 

chỉ là tạm thời mà thôi. Nếu anh muốn thật sự kết thúc hẳn thì đánh Thiên Vĩnh Phúc một trận tử tế. Cũng đánh anh ta thành tàn phế thì Hàn gia và Thiên gia sẽ hòa. Cũng coi như giúp tôi giải quyết rắc rối này, như thế nào?” 

Cửu Thiên nói: “Cô là đang lợi dụng tôi giúp cô đánh người hả!” 

Vũ Hoàng Yến nói: “Phải, tôi là lợi dụng anh đó. Dù sao tôi cho dù không nói, anh tới lúc đó cũng chắc chắn sẽ đánh anh ta. Cố lên, qua vài ngày nữa là tuyển chọn vòng ba rồi. Tôi sẽ đi xem, anh đừng ở trận đầu thì bị người ta đánh bại.” 

Cửu Thiên nói: “Yên tâm, tôi không tệ tới vậy. 

Vũ Hoàng Yến cười nói: “Tôi biết. Anh không chỉ không tệ, còn rất không tệ!” 

Nói xong, ánh mắt của Vũ Hoàng Yến quét xuống, rảo bước rời đi. 

Mấy bóng đen ở đằng sau cô ta nhanh chóng biến mất cùng với cô ta. 

Cửu Thiên chỉnh lại quần áo, đi ra khỏi ngõ nhỏ. 

Đêm khuya, cả bầu trời đầy sao. 

Cửu Thiên quay về Hàn gia, vừa đi vào cửa lớn của Hàn gia. 

Ngay lập tức một đám con cháu của Hàn gia đã vây lại, người quen người không quen đều lớn giọng gọi: “Anh Cửu Thiên, anh thật là tuyệt vời” 

“Anh Cửu Thiên, anh quá mạnh rồi. Chị dâu đâu, sao không đi về chung với anh?" 

“Anh Cửu Thiên, em rất sùng bái anh!” 

Cửu Thiên mặt mày mờ mịt, cất bước đi vào trong. 

Cuối cùng, anh ở trong đám người nhìn thấy Hàn Khánh lâu rồi không gặp. Lập tức, Cửu Thiên tóm lấy Hàn Khánh, nói: “Lâu rồi không gặp anh đấy!” 

Hàn Khánh trực tiếp ôm vai của Cửu Thiên, cười nói: “Người anh em Cửu Thiên, anh hôm nay thật là có thể diện. Nghe nói anh ở trước mặt cướp người phụ nữ của Thiên Vĩnh Phúc, còn đá anh ta một cước, có phải thật không?” 

eyJpdiI6IjhYSmRCWW5OUHlkbzlCakdQNk5NeWc9PSIsInZhbHVlIjoicEN5cUtGRHdIYXJcL1wvRnhGVVpYVDFqSWFIeGtSV0I1c0xZNW0zOGxQcE9QXC85Q3RaY3Jpb0xCK1NXZnV6NDR6d0Q1YXZOZk5nWXl6VWFFS3JaOTFjemtTK20ralNsNzlTYXlJWEVCSzdlbG4rdUhPd0k1emU0SGFuemhCZ0Q2OUh6eFllNElTUzhhR2lcL0RMZWg3eWw0ZW1FZ0x3TWFjQUlJMWhhVWVVcFB6TUQrYnE4WitTZXJYQVJUUEtQZ2VJRDExVERqWCtLODNDUU85aHZ3MUh5Z2c9PSIsIm1hYyI6ImYzMTU0YzcwMjdkODU0ZWFiOWEwYzhhZjEzMDU5YzZmMTA5MDAyNmIwZTcyY2VmYzEwODFiM2E5YjBmZjU2YzQifQ==
eyJpdiI6InZ6QzcxZWJ6MHdtZEVNeEppUVwvN0dBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImFDXC9RMXQ5bW9yNlhoZjc5eDdMaWRsMThGVVphaDlYZW1WbjIwVWEyNmZCUUZBR0hNSUN4bVR1TnByR1Z6ZTZXNFA3Ulg1bVJYRWlWMUtlZXRsRjVcL0x4Vk9YRUVMcUNCMG5FUWw5cXhZUVhlY3ZVMXZZTU1kc09GOVN0ZWErV254QjhcL3hyd2d1czlQckwybGFSODQzdm9HZVwvb0p5bnpPMGpIT0ZVTWFkdXNOd1p3S1lZa0tlXC9PejdJcjh2MTN4RlpFbzdOMGhFRUExNWcwU1pId3N0aUxUMzBwc1g3MVJzVTh2cVVLMXpvQUFKVEJ0b1FMMVZVKzhIMHJES1FqZiIsIm1hYyI6IjUyMTc3YjEwNjgxODVjYmZhOWFiMTUxNTAyY2YwZmFlODU4MzcwMDQ0YWIyMGJmY2Y1YWFkMmYwM2ZiNDI3MjcifQ==

Cửu Thiên khẽ gật đầu nói: “Coi như vậy đi. Có điều, đó không phải người phụ nữ của tôi.

Ads
';
Advertisement