CHƯƠNG 1171
Ngay lập tức, một đám người lại ầm ĩ lên.
Hàn Khánh cười nói: “Tôi biết. Đó chắc chắn là người phụ nữ của Cửu Thiên anh, người cướp là anh mà. Một cước này của anh đã đá Thiên Vĩnh Phúc chảy máu rồi.
Một tiểu quỷ ở bên cạnh ghé đầu nói: “Còn là loại máu bắn ba thước”
Cửu Thiên mặt mày buồn bực nói: “Không có khoa trương như vậy”
Hàn Khánh nói: “Như vậy tính là khoa trương sao? Người anh em Cửu Thiên, anh ra ngoài nghe thử, bây giờ bên ngoài đều đang nói. Anh một cước suýt nữa đá chết Thiên Vĩnh Phúc. Đoán chắc truyền thêm hai ngày sẽ thành anh dùng mùi chân hun chết Thiên Vĩnh Phúc!”
Mọi người cười to thành tiếng, Cửu Thiên thật sự không biết nói gì.
Một đám người bao lấy Cửu Thiên về tới sau núi của Hàn gia, vừa đi tới chân núi thì nhìn thấy Hàn Đỉnh Thiên và Hàn Chương đi tới.
Cửu Thiên cười nói: “Chú Hàn, chắc sẽ không lại muốn đuổi cháu ra ngoài nữa chứ!”
Hàn Đỉnh Thiên cười to, nói: “Đuổi ra ngoài? Bây giờ ai dám đuổi cậu ra khỏi Hàn gia, đám nhóc này không tìm kẻ đó liều chết mới là lạ. Đi đi, uống một ly với chú, cậu giỏi đấy, nghe nói hôm nay đáp xuống trước mặt Thiên Vĩnh Phúc, vả mặt cậu ta, làm mất mặt người của Thiên gia, đã!”
Hàn Đỉnh Thiên kéo Hàn Khánh sang một bên, kéo Cửu Thiên đi lên.
Khi đi tới sườn núi, Cửu Thiên bèn nhìn thấy Thập Tam đang ra sức luyện võ, Tiểu Hắc ở bên cạnh không ngừng ngáp.
“Chủ nhân!”
Mắt thấy Cửu Thiên, Thập Tam mỉm cười cúi người nói. Tính ra thì bọn họ cũng có khoảng thời gian không gặp rồi.
Tiểu Hắc trực tiếp xông lên, ôm vai của Cửu Thiên không buông tay.
Cửu Thiên xoa đầu của Tiểu Hắc, tiếp tục đi theo Hàn Đỉnh Thiên đi lên.
Đằng sau, một đám con cháu của Hàn gia lại bị Hàn Chương cản lại, phẩy tay nói: “Cút, cút, cút, không có việc làm à? Tất cả đi luyện võ đi!”
Một đám người không cam nguyện rời đi, Hàn Chương vừa đi vừa hét với Cửu Thiên: “Người anh em Cửu Thiên, nhớ tìm tôi uống rượu!”
Cửu Thiên gật đầu đáp.
Sắp tới đỉnh núi, Hàn Đỉnh Thiên dẫn Cửu Thiên đi tới trong một lương đình trên núi.
Trên đình viết tên của lương đình, tên là “Lương Đình”, thật sự là thể hiện phong phạm của Hàn gia.
Lúc này bên trong có hai ông lão ngồi đó, hai người mỉm cười nhìn Cửu Thiên đi tới, một ông lão nói: “Vừa rồi nghe nói Cửu Thiên công tử ở trên sông Vĩnh An, tay cướp mỹ nhân, chân đá Thiên Vĩnh Phúc. Nhưng bây giờ quay về, sao chỉ thấy một mình Cửu Thiên công tử?”
Ở bên cạnh, Hàn Đỉnh Thiên giới thiệu: “Cửu Thiên, đây là hai vị trưởng lão của Hàn gia chúng tôi. Cậu gọi đại trưởng lão, nhị trưởng lão là được.”
Cửu Thiên ôm quyền chào: “Tham kiến hại vị trưởng lão.
Đại trưởng lão vuốt râu cười nói: “Thanh niên lễ phép, mạnh hơn những tên thỏ đế của Hàn gia chúng tôi nhiều. Ngồi, ngồi, ngồi.
Cửu Thiên ngồi xuống ở trong lương đình, hai vị trưởng lão bắt đầu đánh giá trên dưới anh.
“Không tồi, không tồi. Thật là một hạt giống luyện võ. Cửu Thiên, bây giờ tu vi cảnh giới của cậu như nào?”
Mắt đại trưởng lão phóng ra tinh quang, nói.
Cửu Thiên đáp: “Tương đương Địa Canh cấp hai, không biết trưởng lão hỏi điều này có việc gì không?”
Hàn Đỉnh Thiên ở bên cạnh cười to nói: “Tên nhóc cậu bình thường khá thông minh, bây giả hồ đồ gì chứ. Ý của đại trưởng lão là cậu sắp một bước lên mây rồi, hai vị trưởng lão định tặng cậu một chút canh kình
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất