CHƯƠNG 1173
Trong mắt Cửu Thiên lóe lên ánh sáng, nụ cười ở khóe miệng càng lúc càng sâu.
Nhị trưởng lão ở bên cạnh nói: “Cửu Thiên à, tôi biết cậu chắc chắn có kiêng kỵ. Nhưng cậu nghĩ xem, nếu cậu ở tuyển chọn vòng ba đụng phải Thiên Vĩnh Phúc, tới lúc đó cho dù cậu muốn tránh cũng không kịp. Hôm nay cậu còn cướp người phụ nữ của người ta, người ta sẽ không tìm cậu liều mạng sao. Liều thử, giống như một đàn ông đây. Nếu thắng, tôi chọn mấy mỹ nữ tặng cho cậu, hay là cậu xem cô nương nào của Hàn gia xứng với cậu, tôi làm chủ, cho cậu lấy”
Hàn Đỉnh Thiên lắc lư cái đầu nói: “Tôi thấy cháu gái của Hàn Chương không tồi.
Nhị trưởng lão nói theo: “Tôi cảm thấy cũng được, tuy chỉ có mười hai tuổi, nhưng mang về nuôi vài năm cũng không tệ mà, trò chơi nuôi vợ gì đó.
Cửu Thiên họ khế vài tiếng, còn để đám người nói tiếp, anh sẽ trở thành chú kỳ lạ nhòm ngó cô bé. Quả nhiên là cùng một đức hạnh với Hàn Liên sư huynh, tính cách nói chuyện bừa như này là nhất mạch truyền thừa.
Cửu Thiên gật đầu nói: “Được, chuyện này tôi đồng ý.”
Giọng nói bình tĩnh, giống như đang nói hôm nay ăn gì.
Đại trưởng lão sững người nói: “Cửu Thiên, cậu chắc chắn rồi sao?”
Cửu Thiên nói: “Chắc chắn rồi. Nhưng nếu tôi thắng, cô nương tôi không cần. Chú Hàn à, chú giúp cháu kiếm một căn nhà, khoảng thời gian này cháu chạy Đông chạy Tây ở đô thành, ở khắp nơi cũng không phải là cách, có một căn nhà vẫn tốt hơn, bình thường là được”
Hàn Đỉnh Thiên cười ha ha nói: “Không thành vấn đề. Nhà ở đâu cũng có, cậu cứ đánh tàn phế Thiên Vĩnh Phúc, giẫm thêm mấy cước. Chú để lại căn nhà của tiểu thiếp phòng mười ba của chú tặng cho cậu!!”
Cửu Thiên nhìn Hàn Đỉnh Thiên với vẻ mặt kỳ quái, tiểu thiếp thập tam phòng, cuộc sống này thật đã đời.
Hàn Đỉnh Thiên thấy vẻ mặt Cửu Thiên kỳ lạ, nói: “Sao hả, không vui lòng, chú nói cho cậu biết. Căn nhà đó là căn nhà xa hoa, căn viện chín lối ra chín lối vào, diện tích mười mấy dặm, đợi cậu thấy cậu sẽ biết.
Cửu Thiên liên tục gật đầu.
Đại trưởng lão và nhị trưởng lão nhìn nhau, mỉm cười gật đầu.
Đại trưởng lão đứng dậy nói: “Vậy được. Cứ quyết vậy đi. Chúng tôi quay về chuẩn bị. Cửu Thiên cậu nghỉ ngơi vài ngày, điều chỉnh cơ thể. Qua vài ngày nữa sẽ để cậu thấy sự lợi hại của Hàn gia
Cửu Thiên cứ cảm thấy lời này cứ lạ thế nào, cung tiễn hai vị trưởng lão rời đi.
Nhìn mãi tới khi bóng dáng hai vị trưởng lão biến mất, Cửu Thiên mới nói với Hàn Đỉnh Thiên: “Chú Hàn, thật sự sẽ không có nguy hiểm sao?”
Hai mắt Hàn Đỉnh Thiên nhìn trời, nói: “Thằng nhóc, đừng sợ nguy hiểm. Làm việc gì không có nguy hiểm, cậu ra ngoài sẽ có khả năng bị sét đánh chết đó”
Cửu Thiên cạn lời, bây giờ sét có thể đánh chết hắn đoán chắc cũng rất ít.
Hàn Đỉnh Thiên hất tay nói: “Được rồi, được rồi, đi nghỉ ngơi sớm đi. Hỏi Đông hỏi Tây thì có tác dụng gì chứ?”
Nói xong, Hàn Đỉnh Thiên rảo bước rời đi, dường như sợ Cửu Thiên tiếp tục hỏi thêm cái gì đó.
Cửu Thiên chỉ cảm thấy mình giống như một chân giẫm vào trong cái bẫy gì đó, muốn rút cũng không rút được.
Mà lúc này, Hàn Đỉnh Thiên rảo bước rời đi, tay chắp sau lưng lẩm bẩm nói: “Cửu Thiên ơi Cửu Thiên. Không phải chú không hậu đạo, chỉ là chuyện này cháu làm tốt nhất. Hy vọng cháu đỡ được, chú nói với cháu không nguy hiểm tới tính mạng, cái này chú có thể bảo đảm. Nhưng còn cái khác chỉ có thể xem cháu rồi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất