CHƯƠNG 1175
Hàn Đỉnh Thiên đi tới, vỗ vai của Hàn Khánh nói: “Được rồi, với chút bản lĩnh đó của cháu, có kiên trì nữa chỉ là một con đường chết, mau tránh ra” Hàn Khánh lớn giọng hét lên: “Tay của cháu, không rút ra được.
Đang nói thì nghe thấy tiếng rắc rắc giòn tan vang lên, mắt thường có thể thấy, cánh tay của Hàn Khánh như chịu lực lượng gì áp chế, lập tức gãy.
Hàn Đỉnh Thiên thấy không đúng, một cước đạp bay Hàn Khánh ra.
Một cước này thế lớn lực mạnh, Hàn Khánh bị đạp bay ra trăm trượng, đập vào một đám con cháu của Hàn gia.
“Người đâu mau tới đây, đưa nó đi trị thương. Đoán chắc xương toàn thân vỡ hết rồi. Ngọc Sơn Hải này là thứ các người có thể tùy tiện chơi hay sao? Thực lực không đủ, cẩn thận mất mạng. Ai cho Hàn Khánh lên thử?”
Lập tức tất cả mọi người nhìn sang một bên, ở đó có một người đàn ông nằm trong ghế nằm, chính là Hàn Vĩnh Tường gãy cánh tay.
“Là cháu nói lúc đầu cháu di chuyển ngọc Sơn Hải được ba bước, vậy nên Hàn Khánh mới muốn thử. Muốn trách thì trách cháu.
Hàn Vĩnh Tường thản nhiên nói.
Hàn Đỉnh Thiên nhìn Hàn Vĩnh Tường thì thở dài một trận, xua xua tay, chuyện này không nhắc tới nữa.
Đám người đại trưởng lão lại cười ha ha, tất cả không để chuyện Hàn Khánh bị thương ở trong lòng.
Mấy lão đầu còn đang bàn luận: “Âm thanh xương gãy vừa rồi thật giòn, trẻ tuổi thật là tốt, xương cũng tốt.
“Ừ, xương gãy sẽ liền lại, sẽ trở nên chắc chắn hơn. Tên nhóc Hàn Khánh này nếu có chút đầu óc nữa, ngược lại có thể bồi dưỡng trọng điểm”
“Người đầu óc ngốc nghếch cũng không tệ!”
Tiếng bàn luận của bọn họ đều lọt vào tai của Cửu Thiên, Cửu Thiên nghe mà rét lạnh.
Ánh mắt nhìn ngọc Sơn Hải to bằng nửa người ở trước mặt. Cửu Thiên hỏi: “Đây là cái gì?”
Lúc này đại trưởng lão họ khế vài tiếng, đanh giọng nói: “Cửu Thiên, qua đây đi. Hôm nay, ngọc Sơn Hải này là chuẩn bị cho cậu. Cậu dùng hết lực lượng toàn thân của cậu đi di chuyển ngọc Sơn Hải này. Nhớ lấy, mỗi khi di chuyển một phần, lực lượng của cậu sẽ tăng lên một phần, di chuyển một bước thì tăng lên lực lượng vạn cân.
Cửu Thiên đi lên, nhìn kỹ ngọc Sơn Hải, lúc này hắn cuối cùng cũng có thể nhìn trong viên ngọc tròn này có một dãy sơn mạch chìm trong nước. Đây tuyệt đối không phải sơn mạch giả, hắn từng thấy tiểu thế giới của Võ Hoàng, có thể chắc chắn đây lại là một phương tiểu thế giới.
Cửu Thiên sững sờ, Hàn gia vậy mà lấy đồ của cường giả cực hạn ra để giúp hắn.
Đại trưởng lão cười rồi nói: “Thử xem đi
Tất cả mọi người ở xung cũng hét to.
“Anh Cửu Thiên, thử đi! Để chúng tôi xem anh rốt cuộc có thể di chuyển nó được mấy bước.
“Anh Cửu Thiên mau thử đi!
Cửu Thiên từ từ đưa ra một tay để lên ngọc Sơn Hải. Ngay lập tức, Cửu Thiên bèn cảm thấy sơn mạch trong ngọc Sơn Hải di động, trọng lượng vô biên đè lên tay của hắn.
Cửu Thiên vội vàng rút tay về, nhưng lại phát hiện tay của mình dường như thật sự bị đè, căn bản không thể di chuyển.
Quát khẽ một tiếng, canh khí xông lên, Cửu Thiên dùng canh khí đẩy ngọc Sơn Hải, lúc này mới thoát được.
Cửu Thiên kinh sợ nhìn ngọc Sơn Hải này, nói: “Trọng lượng thật đáng sợ”
Hàn Đỉnh Thiên nói: “Đây là bảo vật mà tổ tiên đời thứ nhất của Hàn gia tôi để lại, có tác dụng áp xúc tiềm năng của con người, chỉ cần gánh được thì chính là cách gia tăng lực lượng và tu vi nhanh nhất. Nhóc Cửu Thiên, cậu sẽ không chùn bước chứ?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất