Anh cao gần một mét tám mươi lăm mà Đường Thi Nhã chỉ thấp hơn anh một chút, chắc hẳn cao một mét bảy mươi tám.
Đôi chân thon dài tuyệt đẹp như vậy chắc chắn là thứ tốt đẹp nhất trên đời này đối với một người đàn ông. Tầm mắt của những người đàn ông xung quanh hầu như đều tập trung vào đôi chân dài của cô ta.
“Anh nhìn cái gì?” Đường Thi Nhã chú ý đến ánh mắt đánh giá mình của Lâm Phong, trong lòng chợt cảnh giác hẳn lên, cô ta ngày càng hối hận đêm nay bản thân đã bốc đồng đến đây.
Nghe nói người nước Oa rất biến thái. Nếu tính háo sắc của Ikawa Jiro đột nhiên trỗi dậy, đêm nay cô ta chắc chắn không thể thoát được.
“Còn nhìn cái gì nữa? Dĩ nhiên là nhìn thân hình của cô rồi.”
“Cô cũng khá xinh đẹp đấy, phát triển rất đầy đủ, có điều hơi gầy. Nếu có thể mập hơn một chút thì tốt hơn.”
Lâm Phong chân thành đánh giá một phen, dĩ nhiên đây chỉ là ý kiến cá nhân của anh, không có suy nghĩ lệch lạc nào, chỉ đơn giản xuất phát từ góc độ trân trọng cái đẹp mà thôi.
“Được rồi, không có chuyện gì thì cút đi. Đừng có làm phiền tôi.”
Lâm Phong không chờ Đường Thi Nhã đáp lại và thẳng thừng đẩy cô ta ra, anh bước vào phòng mình rồi đóng cửa, một loạt động tác liền mạch dứt khoát, không hề chần chừ tí nào.
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này đều kinh ngạc, Đường Thi Nhã cũng sửng sốt.
Vẻ mặt của Ozawa Ria, Lucian và Anxier lén quan sát trong góc đột nhiên thay đổi.
Bọn họ phát hiện Ikawa Jiro càng ngày càng khác thường. Anh hoàn toàn không giống một người nước Oa truyền thống, không hề có tác phong có người nước Oa tí nào.
“Rầm rầm rầm!”
Gương mặt xinh đẹp của Đường Thi Nhã đỏ bừng hẳn lên, cô ta đột nhiên tức giận giơ tay đập cửa phòng Lâm Phong, lớn tiếng hét lên: “Ikawa Jiro, anh có ý gì hả? Anh mau ra đây cho tôi!”
“Cạch!”
Lâm Phong đột nhiên mở cửa ra, lạnh nhạt hỏi: “Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
“Có phải vừa rồi anh đã giết đệ tử Băng Linh Cung của tôi – Đường Vân đúng không?” Đường Thi Nhã hỏi.
“Sau đó thì sao?” Anh đáp lại.
“Sau đó ư? Anh không nghĩ mình nên cho tôi một lời giải thích à? Anh và sư muội Đường Vân không thù không oán, vì sao lại muốn giết em ấy?”
Đường Thi Nhã nghĩ rằng cách nói chuyện của mình đã đủ mềm mỏng rồi. Sư muội của mình bị giết mà bản thân lại không hề tức giận, trái lại còn bình tĩnh đến đây hỏi rõ nguyên nhân, hiển nhiên đã thể hiện đủ sự tôn trọng của mình đối với một cường giả.
Nhưng không ngờ Lâm Phong lại lạnh lùng nói: “Đơn giản thôi, vì tôi là người nước Oa, muốn giết người thì giết, còn cần lý do gì à? Cùng lắm thì cô cứ xem tôi là một tên biến thái là được.”
“Anh…” Đường Thi Nhã bị tức đến không nói nên lời.
Khi thấy Lâm Phong lại muốn xoay người về phòng, cơn giận chợt bốc lên khiến cô ta lập tức ra tay tấn công anh.
“Rầm!”
Lâm Phong cảm nhận được một nguồn linh khí ập tới từ phía sau, vẻ mặt chợt lạnh đi, anh lập tức xoay người đỡ lấy đòn tấn công, sau đó vươn bàn tay to lớn bắt lấy Đường Thi Nhã.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất