Trong lúc Lâm Phong đang suy nghĩ thì lão già nhà họ Trương đã đứng dậy đưa một bức thư cầu thân, mỉm cười nói: “Thưa Ma chủ, đây là thư do gia chủ nhà tôi cử tôi mang tới. Ngài ấy nhận được tin tức bảo rằng chậm nhất ba tháng sau, các thế lực của Linh giới sẽ trở về. Nếu công chúa có thể kết hôn với cậu chủ nhà tôi đều rất có lợi đối với cả hai bên.”  

 

“Vút!”  

 

Ma chủ ngồi phía trên thu bức thư cầu thư vào trong tay, ông ta nhìn lướt qua rồi chậm rãi nói: “Mấy ngày nay tôi đã xem đến mười mấy bức thư cầu thân giống vậy rồi.”  

 

“Chuyện này…”  

 

Lúc này, Trương Bác Luân kiêu ngạo đứng dậy nói: “Mười mấy bức thì sao chứ? Chẳng lẽ trên đời này còn có người thích hợp với công chúa hơn Trương Bác Luân tôi à??”  

 

Ma chủ nghe thấy vậy thì khẽ bật cười, ánh mắt chợt nhìn vào Lâm Phong.  

 

“Vút vút vút!”  

 

Ông ta vừa nhìn sang, những người khác có mặt ở nơi này cũng đồng loạt nhìn về phía anh.  

 

Lâm Phong thấy vậy thì nhíu chặt mày lại, dĩ nhiên anh biết ý định của Ma chủ. Ông ta đang muốn anh thể hiện một chút để xem thử khả năng của mình, dù sao hiện giờ anh chỉ là một người Hóa Thần sơ kỳ, bất cứ người nào cũng có thể nghi ngờ thực lực của anh.  

 

Trương Bác Luân đánh giá Lâm Phong một chút rồi không nhịn được bật cười: “Ha ha… Hóa Thần sơ kỳ ư? Không ngờ tôi còn có thể nhìn thấy tu giả Hóa Thần sơ kỳ ở đây.”  

 

“Anh xem thường Hóa Thần kỳ à?” Lâm Phong đứng dậy.  

 

“Không phải xem thường mà là hoàn toàn không để chúng vào trong mắt! Năm tôi ba mươi tám tuổi đã có thể giết mấy tên Hóa Thần kỳ tan tành rồi. Có lẽ cậu còn chẳng đếm nổi số người Hóa Thần kỳ đã chết trong tay tôi đấy.” Trương Bác Luân mỉm cười đáp.  

 

Anh ta ngừng một lúc, dường như cũng muốn chứng minh thực lực của mình ở trước mặt Ma chủ, thế là anh ta thản nhiên cười lên và nói tiếp: “Xem ra Ma chủ rất xem trọng cậu nhỉ.”  

 

“Như vậy đi, tôi chỉ đứng ở đây phòng thủ, nhường cậu ba chiêu. Chỉ cần cậu có thể đánh tôi lùi một bước thì xem như cậu thắng, thế nào?”  

 

Anh ta vừa dứt lời, các trưởng lão của Ma Thần Tộc đều thay đổi sắc mặt.  

 

Sỉ nhục!  

 

Đây chắc chắn là sự sỉ nhục lớn nhất đối với một thiên kiêu!  

 

Nhưng xét đến tình huống hiện tại, hình như Trương Bác Luân quả thật có bản lĩnh để nói ra câu này. Mặc dù gần đây Bạch Phi Vũ rất nổi tiếng, được cho rằng có tư chất thành tiên lại được tháp Thiên Ma nhận làm chủ nhân, nhưng cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ này thật sự quá yếu.  

 

“Chỉ phòng thủ mà nhường tôi ba chiêu à? Anh chắc chắn chứ?” Lâm phong nhướng mày, cảm thấy rất thú vị.  

 

“Chắc chắn, cậu cứ ra tay đi!” Trương Bác Luân ngoắc tay với anh.  

 

“Nếu tôi không cẩn thận đánh chết anh thì sao đây?” Lâm Phong hỏi.  

 

“Đánh chết tôi ư?”  

 

Trương Bác Luân nghe thấy vậy thì sửng sốt: “Ha ha, cậu muốn đánh chết tôi à? Cậu nghĩ tôi là mấy tên tép riu mà cậu đã gặp được trước đó hả?”  

 

Anh ta không nhịn được lớn tiếng cười lên, chỉ cảm thấy tên nhóc trước mặt đúng là điên rồ, vậy mà lại dám nói mấy lời ngu xuẩn đến vậy.  

 

Ma chủ ngồi bên trên khẽ nhíu mày, thật ra ấn tượng đầu tiên của ông ta đối với anh tuy không tốt lắm nhưng cũng không đến mức tệ. Sở dĩ ông ta cho anh ngồi tại đây hoàn toàn là vì tháp Thiên Ma.  

eyJpdiI6ImRvMXh2MHJOTXFBWnlsTm9PUFpDQVE9PSIsInZhbHVlIjoiOVQyaXFLOVgwUk1NeWxRQ0t2R2N6QXJvNTJQXC94SU4zc2VWRDdXOVlqakZTZzBjcUdPZ1FDeVY5M0NZZ3UxeVQiLCJtYWMiOiI4ZDRkYzUxYTE5MDEwMmUxZTFiYWY2NzkzMDYyMzgwMWU5MmIzOTFkNDY0YzM5MDYzZDZhYmQxMjBlOGFmOTQ5In0=
eyJpdiI6InRWdkJwc1dkVXdkUkw1b0hEV2JzTGc9PSIsInZhbHVlIjoib2VEYzUrOHllYVhGXC9ESUJBTUxmT0IwV2RTa0llc1lLQjNFZVFXTlhVd0c5MjJvcFA0N2tHOFlVdDhDeW5XU1o4YlJnXC8zcFF5cGtIRzA3cTZITEppTmhVVTZIWldcL3NqeCtXK2tqSTNiSTlEOHZldkRGc2Q5VTNHamRtQlpzVWl4TkkyK2JVOWIyQmMzOWVpN3NrNm95N3RcLzhyZGs0cjFETFwvaVpoaW5pTUVGNm9FQXMrVVVtQ2dPcjA2XC9hTWhXeW5zZFpaQmNyNm9NUjA5Q0ZnNGpnRlc4OUxwUHhGZEVUTVwvTW1jMDRRdGJtT0lqYitTOFVrQ0tjMzdmT0tLOTBFUm5XenVNRUlJU2tYdEsrVHJzeXh6WDlVVlZZMXFmWTVLWUsyN3hMdkYwXC9wcE9jMFwvM3A2UnNjOG9nT05MSTdNb0psaVIya0c5S0VWeVlQN0NXeStHZ21KQzR1aXVIZlJRaFNRY2Jjd2RwWHcyXC9jZGRxTnBvSzVzaVFKTGZTZlg5Mkw3THJCTTYwSVlDZFpxMG1oQlNCaEZnQkIxVm80aHV2VzY5bGdrakZJTXRsTzJyVDEyZXplWkRCVWlMM2MxckRpYWpqNmxpNm1wXC9nSVNTamFkN2J4UmE3MERpMDBaVVprMGZsWGNnREVBS0dVZzdHRWhBZGUxUzRLdjlQZjZtY3NSd1liNDl0NTZLenFhSkdLOTdOckh4Ylc3VCtDMXNURk5zazB2K0sxcGxSa1V3VlZPNG5CdytOVDBUT2dsZkZIVnFjdlRPRjhYcmJCNjVaUTUwZm1MQmptNG5OU2o0aHlMam1UV0ljPSIsIm1hYyI6IjdjNjZmNzhhOWZmZDBjMDQxNmIyODFhMjBkNDc4ZTc0ZTk2N2VkNDU3MzQwMjk0OTRmMGI4YzBmZjg1MzkwNDcifQ==

“Trước đó tôi còn khá tò mò với tên Bạch Phi Vũ này, còn đang suy nghĩ rốt cuộc anh ta là người như thế nào mà có thể thu phục tháp Thiên Ma. Hôm nay thấy vậy, không ngờ tên này lại kiêu căng ngông cuồng đến vậy.” 

Ads
';
Advertisement
x