“Tiểu Tuyệt, Tiểu Vũ, các con ăn thêm chút thịt Dực điểu này đi, như vậy mới tốt cho cơ thể.”, Tân Cách Lâm gắp hai miếng thịt đỏ cho hai đứa trẻ.
“Cha, con ăn chút bắp vàng, rau xanh và linh quả này đã no rồi, cha ăn chút thịt Dực điểu đi ạ!”, cậu bé Tân Tuyệt đem thịt trong bát của mình trả về.
“Nói lung tung, con bây giờ mới năm sáu tuổi, là thời điểm tốt nhất để đặt nền móng cho cơ thể, chỉ có gây dựng nền móng tốt ở giai đoạn đầu, thì sau này mới có thể đạt được trình độ cường đại, trở thành dũng sĩ chân chính của bộ lạc!”, Tân Cách Lâm nghiêm nghị.
“Cha, con thực sự đã ăn no rồi.”, Tân Tuyệt vội vàng ăn hết bắp vàng trong bát rồi rời đi.
“Cha, con cũng no rồi.”, Tân Vũ ở bên cạnh nói nhỏ, nhìn thịt Dực điểu một cái, rồi đuổi theo anh trai.
“Cả hai quay lại đây cho ta!”, Tân Cách Lâm nghiêm nghị, thân ảnh chuyển động, đi đến bên cạnh Tân Tuyệt, Tân Vũ, rồi đem hai đứa trẻ quay lại.
“Đây là thực lực cấp Tinh Vực? Chỉ dựa vào mỗi sức mạnh thể chất mà có thể lên đến cấp Tinh Vực?”, Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.
Hắn vừa rồi đã quan sát cẩn thận động tác của Tân Cách Lâm, Tân Cách Lâm chắc chắn không hề thôi động pháp tắc, hoàn toàn chỉ dựa vào sức mạnh của cơ thể.
“Cha các con tuy không có bản lĩnh gì, nhưng bảo đảm cho các con có được sự bồi dưỡng tốt nhất thì vẫn có thể làm được.”, Tân Cách Lâm nói.
“Cha, nhưng thương tích của cha phải hồi phục thông qua việc ăn một lượng lớn thức ăn chứa linh lực.”, Tân Cách Lâm nói.
“Vết thương của ta không có gì đáng ngại, nói không chừng lần sau tìm được một gốc dược thảo quý giá, là có thể hồi phục lại được.”, Tân Cách Lâm khua khua tay, nói một cách thờ ơ.
Dương Thiên yên lặng ngồi, nghe Tân Cách Lâm và Tân Tuyệt trò chuyện.
Tuy rằng thực lực của hắn đã mất, nhưng mà cảm giác vẫn vô cùng nhạy bén, có thể mơ hồ nhận thấy được một ít vết thương trên người Tân Cách Lâm.
Có điều, Dương Thiên cũng không nói thêm gì, lúc này trong nhẫn không gian của hắn có chứa nhiều linh quả, dược thảo, có thể nhanh chóng trị liệu vết thương cho Tân Cách Lâm, nhưng mà hiện tại hắn sẽ không trực tiếp lấy ra nữa.
Tiền tài động lòng người, trước khi có đủ thực lực, Dương Thiên tuyệt đối sẽ không bại lộ bất kỳ bí mật gì trên người mình.
Tân Cách Lâm nhìn Tân Tuyệt, trong mắt có vẻ nghiêm túc, nói: "Tiểu Tuyệt, hiện tại ta đã không còn cơ hội, nhưng mà cơ hội của con thì vô hạn, chỉ cần một tháng sau con đứng đầu trong cuộc kiểm tra của Bộ lạc, thì có thể có được sự bồi dưỡng rất lớn, đến lúc đó thực lực tuyệt đối sẽ dễ dàng vượt qua ta."
Ánh mắt của ông ta lại nhìn về phía cô bé Tân Vũ, nói: "Còn con Tiểu Vũ, một tháng sau con cũng phải tiến hành triểm tra, cho nên các con ăn nhiều thịt Dực điểu này một chút, tăng cường thực lực của mình mới là quan trọng nhất."
Tân Tuyệt và Tân Vũ liền ngồi xuống, yên lặng ăn.
Nghe lời của bọn họ nói, cũng có thể thấy được hai anh em bọn họ rất hiểu chuyện.
"Để cho Dương Thiên huynh đệ chê cười.” Tân Cách Lâm nhìn về phía Dương Thiên, cười nói.
"Thông minh, hiểu chuyện, Cách Lâm ngươi đã nuôi được một đôi con trai con gái ngoan.” Dương Thiên cười nói.
Ở trong này, hắn cảm nhận được thân tình, cho dù cuộc sống bình thường, nhưng lại là một gia đình ấm áp.
Sau đó, Dương Thiên đứng dậy, nói: "Ta ăn xong rồi, trước tiên sẽ khôi phục vết thương của mình."
Nói xong, hắn liền trở về căn phòng nhỏ của mình một lần nữa.
Tân Cách Lâm muốn nói cái gì, nhưng mà lại theo bản năng dừng lại, trong lòng chẳng biết tại sao có một chút băn khoăn.
Nhìn thấy Dương Thiên rời đi, Tân Tuyệt kéo quần áo Tân Cách Lâm, sau đó nhỏ giọng nói: "Cha, sao nhà của chúng ta lại phải nuôi a thúc Dương Thiên này?"
Tân Vũ ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, nhà bọn họ hoàn toàn dựa vào Tân Cách Lâm mới có thể miễn cưỡng duy trì cuộc sống, trên người Tân Cách Lâm lại có vết thương, cho nên thu hoạch mỗi ngày không quá lớn, duy trì chi tiêu cho người một nhà đã không dễ dàng, hiện tại thêm Dương Thiên, gánh nặng rất lớn.
"Tiểu tuyệt, Tiểu Vũ, a thúc Dương Thiên này tuyệt đối không phải người thường, rất có thể đến từ thành trì, tuy rằng hắn bị trọng thương, nhưng mà trên người lại không có vết thương nào, có thể có thủ đoạn bảo mệnh rất mạnh. Lần này ta trợ giúp hắn, nói không chừng về sau hắn sẽ nhớ kỹ ân huệ của ta, sau đó mang các con đến thành trì, tuy rằng đây chỉ là có khả năng thôi, nhưng mà ta sẽ không từ bỏ cơ hội này.” Tân Cách Lâm nhỏ giọng nói.
Không có cường giả nào là chân chính có lòng nhiệt tình, nhất là sinh tồn tại nơi tràn đầy mãnh thú này, nơi mà mỗi ngày phải đấu tranh với mãnh thú, lòng cảnh giác của bất kỳ cường giả nào cũng đều rất mạnh.
Lúc Tân Cách Lâm phát hiện ra Dương Thiên, cũng vì cảm thấy hắn đặc biệt, cho nên mới cứu hắn về.
"Với năng lực của ta, vẫn có thể miễn cưỡng duy trì cuộc sống trong nhà, các con không cần nghĩ nhiều, việc phải làm đó là cố gắng hết sức tăng thực lực của mình lên, chuẩn bị cuộc thi một tháng sau đạt được thứ tự cao, biết không? Chỉ có bày ra thiên phú đủ mạnh, mới có thể khiến cho Bộ lạc coi trọng! Về phần Dương Thiên, thì là tùy duyên, có thể sẽ có cơ duyên cho các con, cũng có thể là không có gì cả.” Tân Cách Lâm dặn dò.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất