Tất cả mọi người liếc nhìn nhau, vẻ mặt đều khác nhau, có nghi hoặc, có trầm trọng, có chần chờ, dường như cũng ít nhiều nghĩ đến một thứ gì đó, chẳng qua là không nói ra.  

             Nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ như vậy, Bách Lí Kinh Vĩ cũng đoán ra được một chút manh mối: “Xem ra trong lĩnh vực của mình, các vị Kiếm Vương đại nhân cũng đã từng có quen biết với thế lực thần bí này. Chẳng qua là nông có, sâu có, còn chưa rõ ràng lắm. Như vậy thì tiếp theo, bổn tướng sẽ thông báo cho các vị một số tin tức tình báo mà ta đã năm được, đại khái cũng có một cái lý giải.”  

             “Thời gian Thiên Ma Điện này bắt đầu xuất hiện ở trong ngũ châu cũng vô cùng kỳ quặc, ngay vào lúc Ngũ Châu Đại Chiến bắt đầu một trăm năm trước…”  

             Nói xong, Bách Lí Kinh Vĩ lại kể lại: “Còn nhớ rõ những thứ náo động phóng hỏa trong hậu viện của chúng ta năm đó không? Bổn tướng đã điều tra một cách cẩn thận, sưu tập tình báo, rốt cục cũng xác định được, chính là Thiên Ma Điện đã thả ra cây đuốc đầu tiên cho Trung Châu chúng ta. Ngay sau đó, chỉ một tia lửa, các thế lực lớn nhỏ khác đều hưởng ứng, mới tạo thành náo động cho Kiếm Tinh Đế Quốc. Thế nhưng tổ chức này vô cùng giảo hoạt, nói vào là vào, nói lui là lui. Khi chúng ta bắt đầu tiêu diệt những thế lực này thì bọn họ lại bỗng nhiên ẩn náu danh tính, đến nỗi chúng ta không hề có bất cứ một chút tin tức nào của bọn họ, cũng không thể tạo thành đả kích trầm trọng được.”  

             “Có điều, bọn họ cũng không phải rút lui vì nhát gan, mà là nhân dịp chúng ta dọn dẹp những thế lực dư nghiệt này mà nhân cơ hội ngấm ngầm thu hoạch quân lính mất chỉ huy này vào dưới trướng bọn họ nhằm tăng cường thực lực. Thực ra bọn phản loạn cuồng đồ mà các vị kiếm vương cực khổ tiêu diệt trong một trăm năm qua vẫn chưa biến mất hoàn toàn, mà trở thành lương thực cho thế lực này, cho một thế lực ngầm khổng lồ ăn no, đủ để có thể phá vỡ quyền uy của đế quốc.”  

             Rầm!  

             Một tiếng vang thật lớn, Thượng Quan Phi Vân đập mạnh vào mặt bàn, giận dữ nói: “Bà mẹ ngươi, khổ cực trăm năm, không ngờ lại làm tay sai cho đối phương. Không ngờ chúng ta ở đây khổ cực tiêu diệt những phần tử phản loạn này, toàn bộ đều chạy đến trận doanh của đối phương, khiến cho thanh thế của bọn hắn càng lớn mạnh hơn sao?”  

             “Đúng vậy, đây còn là kế sách đuổi chuột nuôi hổ, mượn tay địch để khiến cho quân ta mạnh hơn. Thiên Ma Điện bây giờ đã khác hoàn toàn so với thế lực nhà giàu mới nổi khi xưa.” Mắt khẽ híp môt cái, Cầm Sắt Kiếm Vương cũng khẽ gõ vào mặt bàn, nói khẽ, chỉ là khóe miệng của hắn ta cũng nhếch lên một nụ cười quỷ dị.  

             Lông mày nhíu chặt, tất cả mọi người còn lại đều khẽ gật đầu, sắc mặt trở nên cẩn thận, Bách Lí Kinh Vĩ thở dài một tiếng, nói tiếp: “Htamlinh247, không sai, kế hoạch của Thiên Ma Điện bây giờ chu đáo chặt chẽ, hơn nữa sắp xếp trong một trăm năm nay, hiển nhiên là phối hợp với Ngũ Châu Đại Chiến năm xưa. Trăm năm qua cẩn thận giấu tài, rất ít người phát hiện ra được. Tình cảnh như vậy, bổn tướng có một suy đoán chắc chắn, sợ rằng Thiên Ma Điện này chính là Thiên Ma Nhất mạch chân chính, người mưu tính kế hoạch này chính là Trác Uyên.”  

             Cả người không khỏi đồng thời chấn động, tất cả mọi người ở đây đều biến sắc, vẻ mặt kinh dị nhìn về phía Trác Uyên.  

             “Chẳng lẽ nói, Thiên Ma Điện này cũng chính là mưu kế của Trác Uyên, hắn còn chưa chết?”  

             “Không không không, năm đó hắn rơi vào trong miệng khổng lồ của hải yêu, chắc hẳn là đã chết, thế nhưng kế hoạch này nhất định là do hắn sắp xếp.” Bách Lí Ngự Vân không thể tin kêu ra tiếng, Bách Lí Kinh Vĩ vội vàng phất ống tay áo, thản nhiên nói: “Bởi vì tình huống như vậy, ngoại trừ Trung Châu, các châu khác cũng xuất hiện. Mọi người đều biết, trước đây chưởng khống chiến sự ngũ châu là ai, không có người kia trù tính toàn cục, làm sao Thiên Ma Điện có thể nhân dịp chiến loạn, nhanh như vậy đã có thể đánh sâu vào Ngũ Châu. Hôm nay Thiên Ma Điện trở thành thế lực ngầm lớn nhất trải rộng khắp Ngũ Châu, đều bắt đầu từ giờ phút đó. Nếu nói như chuyện này không có liên quan đến người đó, bổn tưởng không tin được.”  

             Nghe được những lời này, vẻ mặt của tất cả mọi người ở đây càng trầm trọng hơn, nét mặt vô cùng nghiêm trọng, Thượng Quan Phi Vân nhịn không được nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi: “Tên tiểu tử này đúng là âm hồn bất tán, đã chết rồi còn để lại một cục diện như vậy, càng thêm phiền, thực sự vô cùng đáng giận.”  

             “Không phải đáng giận, mà là đáng sợ, may là hắn đã chết, trong tay hắn nhiều quân cờ như vậy, không biết hắn muốn làm gì, nhưng thực sự cũng quá nguy hiểm rồi.”  

             Lông mày không nhịn được run rẩy, Bách Lí Kinh Vĩ không khỏi thở dài một hơi. Mặc dù chiến bại Ngũ Châu đã là quá khứ trăm năm, thế nhưng mỗi lần nhắc đến tên của Trác Uyên, lão ta đều có một cảm giác lạnh cả sống lưng. Cảm giác này xuất phát từ sự sợ hãi trong lòng, mặc dù đã qua trăm năm nhưng vẫn không thể quên được.  

             “Mặc dù tuy nói như vậy, người vạch ra kế hoạch ban đầu đã chết, nhưng bây giờ Thiên Ma Điện vẫn như trước, ai cũng không dám khinh thường. Không chỉ là chúng ta, phỏng chừng tứ châu còn lại cũng có ý như vậy. Ai có thể chịu đựng được việc trên địa bàn của mình lại xuất hiện một nhân vật nguy hiểm như thế chứ?”  

             Vừa dứt lời, trong tay Bách Lí Kinh Vĩ chợt lóe lên tia sáng, xuất hiện một phần bản đồ, đặt ở trước mặt của mọi người, mặt trên vẽ ngổn ngang các loại đường cong: “Đây là một tấm bản đồ Ngũ Châu, những đường đi này là phạm vi hoạt động của các đệ tử Thiên Ma Điện trong vòng gần năm qua mà chúng ta đã phát hiện, không biết bọn họ đang giở trò quỷ gì. Địa phương đã từng xuất hiện trong một đoạn thời gian thì sẽ không xuất hiện lại nữa.  

             “Có lẽ… Bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ?” Thượng Quan Phi Vân khẽ híp mắt, suy nghĩ một chút, sâu kín nói.  

             Bách Lí Kinh Vĩ nghe thấy, cũng khẽ gật đầu, nhưng sắc mặt càng thêm nghiêm túc: “Đúng vậy, ta cũng nghĩ như vậy, nhưng chuyện này càng đáng sợ hơn rồi. Bình thường nơi các thế lực ngầm đi qua chính là vì sắp xếp cứ điểm, xác định phạm vi hoạt động của thế lực. Như vậy thì hành động của bọn họ có ý nghĩa gì? Không biết rõ mục đích của đối phương mới là chuyện đáng sợ nhất.”  

             Mọi người còn lại đều liếc nhìn nhau, đồng loạt gật đầu, cũng hiểu rõ.  

             “Còn có…”  

             Ngay sau đó, Bách Lí Kinh Vĩ lại lấy ra một tờ giấy mỏng, trải ra ở trước mặt mọi người, mặt trên cũng vẽ một bảng sơ đồ mối quan hệ: “Đây là do bổn tướng bắt được vài tên đệ tử Thiên Ma Điện, lấy khẩu cung. Dựa theo lời của bọn họ nói, Thiên Ma Điện phân chia đẳng cấp rõ ràng, trên dưới đều là một tuyến, bọn họ cũng không biết rõ thủ lĩnh hay người phụ trách của bọn họ, chỉ biết đại khái danh vị.”  

             “Thiên Ma Điện Chủ được xưng là một nhân vật thần bí của Ám Dạ Ma Quân, không có ai thấy được bộ mặt thật của hắn. Chỉ nghe nói thực lực của hắn mạnh chưa từng có. Thủ hạ bao gồm Thú, Tước, Lực, Viêm, Băng, ngũ đại hộ điện pháp vương, thực lực có thể so với Cửu Kiếm Vương của Trung Châu chúng ta, thực sự mạnh mẽ. Tiếp theo là Nhật Nguyệt Tinh Tam Ma Sứ, khống chế việc phân nhiệm vụ cho đệ tử Thiên Ma Điện ở Ngũ Châu. Còn lại các tiểu đầu mục, đều là một ít tên cuồng đồ hung hãn nổi danh ở các châu, đối với các người khác có lẽ là phiền toái, nhưng đối với các vị Kiếm Vương đại nhân thì chỉ là một chút quân lính quèn, không đáng nói…”  

             Mí mắt không khỏi run mạnh, mọi người lại liếc mắt nhìn nhau, đều mang vẻ mặt kinh dị.  

             Sao… Thiên Ma Điện lại mạnh mẽ đến trình độ này? Như vậy ngoại trừ Trung Châu, thì Tứ Châu còn lại đã không còn là đối thủ nữa à.  

             Vẻ mặt Bách Lí Ngự Lôi không cam lòng mà đập vào bàn kêu lên: “Thừa tướng đại nhân, chẳng lẽ tất cả đều là sự thực hay sao. Cao thủ hàng đầu của Ngũ Châu, chúng ta đều nắm rõ trong lòng bàn tay, làm sao bỗng dưng lại xuất hiện ra nhiều tên biến thái như vậy? Nhất định là để lừa gạt mấy tên ngu của Ngũ Châu kia, có ý bốc phét, hấp dẫn đệ tử. Nếu như Ngũ Đại Hộ Điện Pháp Vương của bọn họ có thể so sánh với Thập Kiếm Vương của chúng ta, thì vị Điện Chủ kia, Ám Dạ Ma Quân, chẳng lẽ lại có thể so sánh với lão tổ tông? Điều này làm sao có thể được?”  

             “Có lẽ… Thực sự lại có khả năng?”  

             Nhưng mà, hắn ta vừa nói xong, khóe miệng Thượng Quan Phi Vân đã bỗng dưng kéo lên, trong mắt lóe lên một sự thâm thúy hiếm thấy: “Thực sự không dám dấu diếm, một tháng trước, ở trên địa phận quản hạt của lão phu, ta từng phát hiện ra một đám cuồng đồ thần bí. Thế nhưng khi lão phu muốn giải quyết bọn họ thì đột nhiên xuất hiện một thiếu niên quỷ dị, đại chiến ba trăm hiệp với lão phu, bất phân thắng bại. Nghe những người đó xưng hô với hắn, dường như là… Thú Vương.”  

             Hít!  

             Không khỏi đồng loạt hít vào một ngụm khí lạnh, lúc này mọi người đều cảm thấy sợ hãi, không thể tưởng tượng được nhìn về phía vẻ mặt lạnh lùng của Thượng Quan Phi Vân, muốn nhìn ra xem lão ta có đang nói giỡn hay không.  

             Nhưng tiếc là lại không hề có một chút dấu vết nào, hơn nữa, lão ta cũng không phải là một người thích đùa giỡn.  

             Như vậy, thực lực của Ngũ Đại Hộ Điện Pháp Vương thực sự có thể so sánh với Kiếm Vương?  

             Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn nhau, khó có thể tin tưởng được, đây lại là sự thật. Thượng Quan Phi Vân cũng cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu: “Htamlinh247, lúc trước ta còn không biết tiểu quái vật kia xuất phát từ đâu. Hôm nay nghe được những lời này của Thừa tướng đại nhân, rốt cuộc mới rõ ràng, thì ra là Thiên Ma Điện.”  

             “Hơn nữa…”  

             Ngay sau đó, sắc mặt Bách Lí Kinh Vĩ lạnh lẽo, nói tiếp: “Gần đây nhất, toàn bộ Ngũ Châu có một bài ca dao truyền nhau, ngôi sao như ngọc rực rỡ, tỏa sáng khắp muôn nơi, vạn vật đều đắm chìm dưới ánh sao. Ám Dạ kéo đến, cắn nuốt vạn vật, ngôi sao sẽ mất đi ánh sáng, ánh bình minh lặng lẽ bao phủ cả mặt đất…”  

             Da mặt khẽ run lên, tất cả mọi người nghe thấy ý của bài ca dao này, trong nháy mắt đã hiểu được.  

             “Cũng chính là nói, ngày thống nhất Ngũ Châu, chính là ngày mà Ám Dạ Ma Quân phá vỡ Kiếm Tinh Đế Quốc?”  

             “Đúng vậy, ám dạ cắn nuốt tinh thần, mở ra một cảnh sắc mới cho Ngũ Châu.”  

             Bách Lí Kinh Vĩ thở dài, vẻ mặt tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mặc dù nhất định bài ca dao này là giả dối, do Thiên Ma Điện biên đạo ra, dùng để lung lạc lòng người. Làm sao Kiếm Tinh Đế Quốc lại có thể bị phá vỡ một cách dễ dàng được? Thế nhưng lời người đáng sợ, đánh lạc hướng lòng người. Nếu như chúng ta không thể diệt trừ được Thiên Ma Điện, người tin tưởng vào bài ca dao này sẽ càng ngày càng nhiều hơn, có lẽ sẽ trở thành sự thật. Các vị, chuyện này quá khẩn cấp rồi.”  

             Cuối cùng, Bách Lí Kinh Vĩ nhìn kỹ từng người một, sắc mặt trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết.  

             Những người khác cũng gật đầu, nhận thức được mức độ nguy hiểm trong đó. Trước đây, Kiếm Tinh Đế Quốc ngang ngược càn rỡ, vì có Cửu Kiếm Vương chống đỡ.  

             Nếu như bây giờ xuất hiện một Ngũ Đại Hộ Điện Pháp Vương cùng với Ám Dạ Ma Quân có thực lực siêu cường, nhất thời bọn họ cũng cảm nhận được sự uy hiếp sâu sắc.  

eyJpdiI6ImxqZVpVNXFjNWJlQ2FrUTVDS0lvRVE9PSIsInZhbHVlIjoiRkd6S25uaEVxaUtLZUVndTFkamcyT3RxXC8xWjE2T0RkUlZhVmhHUXhFRm91RFJ0ZWNsZU5YRXI1QVpsUWRzdVNGZEJUMVd2dmcwRVN4NytTZDJWZnM3bDl2cUE0dDJnRGFINTR4T3ptSVNLaEtaM1hXZk85WFlDdk0rbkdhKzI2S3d3ZDFcL1M2VDF6U1lUTWNiZjBWQklcL1A5QjkzQnM0UGRPOEpEQ1Q0UjJoeGl3OXFXU0RHMEFRb1B3ZTFhbCs0VDQzRVlUeGZZYm1ReTBlaGpRQldIMGtmNHZBMGxYUVl0WTFaaUFcL2xNTUxqajVnODJkbzAyZnhiUkFPeXVLXC9TWXJKczF1MmZ5aUxJNWFkQnpiMmRPQmRrMkdyV0xYOFZSKzhxa3NxR1p4TE41aFVpbU9yZ3kyUzB5bThjVDRBVGdHcWVBMlY3SlJ2K3ppaHFITnJtSzlQdnNxN3FXYU51T0J3bXFoSzlKWFpmRWhtT2g1RkVvaHdsOHg2YUVsM1ExbHVcL3RrRUdNaHNoenBvQVRTK0pTOFhTdGRva04ydUxDcEtoZVJ4cXJsOFUrczFUdkR1Q2FDcjVzWUp2Qm1EZkloSENZeVF3Ym1Jb21zWEhOOE5vTk9PNFNBUUIxNHBhUmRTSWVveVlXanc2ZHZOOGpYRk1kdk4wdm9yTWJham9NcGhJQlorbllMbU4ySmtBUkx2dCtWR211ZmVcLzRWNCtkVE50TWhRTjhabUlSTTc2MWtRbkwxaDQrRlhSOTlCV3E5QTF1OXU5OUxHSG1RRjZTeUg5dGlncFlRVmN3bGlKVjI2YjJWK0lGa0JJOVwvRVVZVUpFR1BxYXNSUkw2Q3ltVCtKWHpLWlY5RVpKNlhqU0pVQjhjWnB3bjNyZHRzYkQwaGNKdDhOWXAzZkJTbzVHYTQrNFBSNGlFV28zNEhxeWo1M3Vpalc4MWdhaXpwZVwvdXpcLytSRE1XbEsxODM1TlBaR0lISm5iVGVxQTA3VDA0NWMrbmhyRE5KXC9rQlwva0dwTE9nWWs3NXIyQ3NsaWM1RUNPdVwvc3g5UVFGM0ZiZUJCRjNtM2JKbit0TDNrR1hDeDBVYytQTHJZZ1dqVjlTNTVteDA2NUhuZG85MGdxUm5helEyVmp2STNteGN1cVlDNmhpSncrQ2RuZzN3M0hva2R2ZUJialVVVFhRMzd0NmlNNVF0WXFuVm9TWmVVemNpV3YwYUJMTkcyVEZMVldKOFl2REZpU2djSXpNNElkZENUNkI0Y0Q1eXIwUm5QUjdMR2VnTUVQV2NXQ0dyRGdQQ3JCU3l6dkFTS0d1bWZzOE1QaUxGYzYyXC9wNEZ3cEQrU09kOTZUcXNxUys3UFZ4cnlFM2FOazNjN254R2p0aTZHTWl6dTFhYVh3c21qRnpsVHRGWHlYT2Z0N2laY1NhRlZMK0lSY3hjd2xEeGpvdnJIWnNac1hiZ2ZveEJXalFOdnVCd21aVXc9PSIsIm1hYyI6ImZmYzBkOGRlN2RjNDc5YWRjYzlmM2IyZmE2OTdlOTExNTM5NDVkMGIzNTQ0ZWVjMjQ2YjMxZDZkZmJjMTVmMzQifQ==
eyJpdiI6IkxcLzVCZGZuOUs4N0F5N3BqY0RHeVVnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik9iVktzQWZITXRGUE9lODBUVndoQ3pWY21senk4Q1dobkFzOVdOdEdjNUF0bDZWcG9yS1VjWWZrcVwvRWdtSUpibFVJeEtoQlwvb0xTYWdqZ1lJNE9RN01md2tUdlFzcGVKcTQxbkpFYVF5XC9qc0FPT1RYWnFBeEl0VzcyR1kzTEVDT21QenVjOXMrQ2pybWI4ZUpRZ2NHTmFpcXl0YVFncWo1eld5T0VCeVwvY3RkTWNBTGw4QW9QVU9jaGp0YlppenhhVGVBMk5NdERSeTRSb1I1OTl5WCt6ckZSKzNZanFkbUpVTlwvTlJZajRNcUdFdEV4NjBXaUZhSExLWHZRWE9ETmJkQXNVTWwwVTdKUnhWT3NuWm9NQVZpYWJqbVZzeUJrUWVLc1h6R2srY3ZnRW01WkZWQ3RWUFVpWlViWTI4VWZqVWpWViszV0VscHdLU2FyMndyVTY0M0lDczR5QlwvUTRTejVvelJHTjN4ST0iLCJtYWMiOiIzMDk3ZjFlMTkzNTU2OTIxMTk0YWQ5NjUyZDhkNjcxNDBjZDc0NzUxNDE1ZDFjZmIwNGU5NzRlNjFmYzg5NTU5In0=

             Cả người không nhịn được chấn động, sắc mặt Bách Lí Kinh Vĩ hoảng hốt, nhưng nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, thản nhiên nói: “Lão tổ tông đã đột phá nhân loại, từ trước đến nay vẫn chưa đột phá được bình cảnh, trăm năm qua vẫn luôn một mực bế quan, chư vị yên tâm, lão tổ tông không có việc gì. Đợi đến ngày lão tổ tông xuất quan, chư vị sẽ nhìn thấy một vị cường giả chưa từng có từ trước đến nay được sinh ra.”

Ads
';
Advertisement