Hù hù hù…
Màn đêm tối đen như mực như thể muốn nuốt chửng lấy bầu trời. Cho dù trời mọc đầy sao hay vầng trăng chói lọi cũng đều bị nhấn chìm không có lấy một tia sáng phát ra. Chỉ có mỗi cái thung lũng bé nhỏ đó, có hai hàng nến lung linh ngay ngắn xếp hàng hai bên, nhảy những điệu múa kì quặc.
Đêm tối gió lớn chết người, đêm nay đã được định mà một đêm không yên bình!
Một người nam nhân mặc áo bào đen, sau lưng có thêm hình xăm ngôi sao, khuôn mặt hắn ta ẩn ẩn hiện hiện dưới lớp áo choàng, nhưng cái cơ thể không ngừng run lên đó đã biểu lộ rõ tâm trạng kích động của hắn ta ở tại giờ này, khắc này.
Trước mặt hắn ta lúc bấy giờ là một đám người đen kịt đang chuyển động, họ cũng đang khoác áo bào màu đen, nhìn không thấy điểm cuối. Tất cả mọi người đều đang im lặng cúi đầu đứng ở đó, họ không nói lời nào, im lặng hệt như ma quỷ vậy. Trong tai họ chỉ nghe thấy tiếng gió thổi và tiếng nến cháy bập bùng.
Không biết người đứng ở vị trí đầu tiên đã lấy ly rượu từ đâu ra, hắn ta bưng ly rượu lên một cách cung kính, hắn ta kính trời một cái, sau đó lại kính tất cả mọi người trước mặt rồi lớn tiếng nói: “Đêm tối đã tới, ngày tàn của Kiếm Tinh cũng đã đến. Thiên Ma quật khởi, chỉ mình điện chủ của chúng ta mới xưng hùng xưng bá được! Thiên Ma Điện sẽ thay thế Kiếm Tinh, ngày thống trị thiên hạ của chúng ta cuối cùng cũng đã đến rồi!”
Hù hù hù!
Khi lời này vừa dứt, những người đứng phía dưới đột nhiên giơ cánh tay lên, hô hào một cách điên cuồng, sau khi hô lên ba tiếng thì mọi thứ lại trở nên bình tĩnh, chỉnh tề trở lại.
“Bây giờ đại quân của đế quốc Kiếm Tinh đã chia làm bốn đường đi tấn công, phía bên trong trống rỗng, chính là cơ hội tốt để chúng ta tấn công đế đô, thay đổi thời thế!” Tiếp đó, gương mặt của người đó bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, hắn ta trịnh trọng lên tiếng nói: “Rắn không có đầu thì không được, đế đô sa sút, Kiếm Tinh sẽ có đại loạn, chúng ta sẽ đi khởi nghĩa khắp nơi, giành lấy thiên hạ dễ như trở bàn tay. Vậy thì bây giờ, chúng ta cứ hành động như kế hoạch, nên ngăn cản thì cứ ngăn cản, nên tấn công thì cứ tấn công, dùng ly rượu này kính trời, chúc chúng ta mã đáo thành công!”
Nói xong, người đó ngẩng đầu uống một ly rượu, sau đó thì bốp một cái, hắn ta ném ly rượu xuống đất, ly rượu vỡ thành nhiều mảnh tứ tung.
Những người ở phía trước cũng bưng những ly rượu đã được chuẩn bị từ trước lên, cúi đầu với người ở đằng trước rồi hét lớn thành tiếng: “Mã đáo thành công, Thiên Ma vô địch!”
Bốp bốp bốp…
Vừa dứt lời, mọi người cũng uống hết rượu trong ly, sau đó ném ly rượu xuống đất, tiếng ly bể cứ vang lên nối tiếp nhau, trong mắt mọi người lóe lên ý chí chiến đấu vô tận, một sự hưng phấn đến lạ kì.
Ngày mà Thiên Ma Điện từ trong sáng bước ra ngoài tối, ngày thay đổi mệnh trời cuối cùng cũng đã đến rồi…
“Tinh Ma Sứ đại nhân, không biết năm vị pháp vương đại nhân liệu có tham gia hay không?” Đột nhiên một người cao lớn đứng ở hàng đầu tiên khẽ giơ tay lên rồi ôn tồn nói.
Tinh Ma Sứ khẽ liếc nhìn hắn ta, trong mắt Tinh Ma Sứ lóe lên một tia sáng lạnh lùng: “Chuyện của Thiên Ma Điện, khi nào đến lượt ngươi bàn tán chứ?”
Người đó rụt đầu lại, hắn ta không dám nhắc đến chuyện đó nữa, chỉ có điều đôi mắt hời hợt của hắn ta cứ chuyển động qua lại, cũng không biết hắn ta đang nghĩ đến điều gì.
“Hừ, đúng là thứ không có quy tắc!”
Tinh Ma Sứ lạnh lùng hứ một tiếng rồi nhìn chằm chằm người đó, hắn ta lại nhìn sang mọi người rồi nói: “Mọi người cứ yên tâm đi, hành động lần này của chúng ta đã thắng chắc trong tầm tay. theo tin tình báo mà bổn điện có được, thì lần này, Bách Lí Kinh Vĩ vì muốn đối phó tứ châu, nên đã phái một bộ phận Kiếm Vương đẫn người đi vào trong nội địa của tứ châu rồi, bộ phận Kiếm Vương còn lại thì chờ sẵn ở biên giới để tiếp ứng, nhằm nội ứng ngoại hợp. Ngay hời khắc này đây, Trung Châu đã không còn có cao thủ trấn giữ nữa, với sức mạnh của chúng ta, thì thừa sức đánh bại đế dô, chúng ta căn bản không có chuyện để lo lắng, Thiên Ma chắc chắn sẽ thắng!”
“Thiên Ma chắc chắn sẽ thắng!”
“Thiên Ma chắc chắn sẽ thắng!
…
Tinh Ma Sứ hét một tiếng, đám người đó lại trở nên kích động, họ ngẩng mặt lên trời hét lớn, ý chí chiến đấu của bọn họ đã dâng cao đến cùng cực, so với sự yên lặng khi nãy, thì đúng là hai thái cực tách biệt nhau.
Đợi mọi người hô to mười mấy tiếng xong, Tinh Ma Sứ mới vẫy tay mạnh một cái: “Xuất phát!”
Hô!
Sau khi hô to thêm một tiếng nữa thì mọi người lại trở nên yên lặng, như thể đàn quạ hòa mình vào đêm đen, họ nhanh chóng tiến về phía trước, kì quặc lạ thường.
Bốp bốp bốp!
Nửa canh giờ sau, trước đế đô an tĩnh, đột nhiên có những tiếng động lớn vang lên, cánh cửa thành cực lớn đã vỡ tan thành nhiều mảnh, biến thành một đống sắt vụn. Một đoàn người mặc áo bào nối đuôi nhau tiến vào bên trong, đi thẳng về hướng của Hoàng Thành.
Những tên thị vệ đang đi tuần tra trong kinh thành đột nhiên nghe thấy động tĩnh lớn như vậy thì vô cùng bất ngờ, bọn họ nhanh chóng đi về phía trước ngăn cản lại. Nhưng mà đám người mặc áo bào đen này người đông thế mạnh, hơn nữa cao thủ nhiều vô số kể, những người thuộc Quy Nguyên Cảnh cũng có gần mười nghìn người rồi, những người thuộc cấp cao của Quy Nguyên lại hơn một nghìn người.
Chiến lực đáng sợ đến thế, cái đám hộ vệ hoàng gia canh giữ thành cả ngày được cưng chiều này, trong phút chốc bị đánh đến, trở tay không kịp, sao lại có thể ứng phó được đây? Chỉ trong thời gian nháy mắt, đã sụp đổ tan tành, bị giết đến kêu la không thôi, biến thành ma thành quỷ.
Cũng chính vào lúc này, rất nhiều thành trì của Kiếm Tinh, những nơi quan trọng quân sự chiếm đóng, đầu mối giao thông, nơi quan trọng buôn bán đều đã xảy ra đại loạn. Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ hệ thống chỉ huy thống lĩnh của cả đế đô đang đứng trước nguy cơ bị tê liệt, không có cách nào để cứu chữa nữa. Cứ tiếp tục như thế, e rằng chưa đến ba ngày, Kiếm Tinh sẽ thật sự xong đời, nó sẽ bị chia rẽ thành hơn chục thế lực nhỏ.
Một đế quốc lớn mạnh như thế mà lại sụp đổ ngay lập tức, chẳng qua cũng chỉ là chuyện trong chốc lát.
“Muốn giết người trước tiên phải bắn ngã ngựa trước, muốn bắt một tên giặc trước tiên phải bắt vua của hắn ta trước. Các đệ tử Thiên Ma nghe lệnh đây, những quan to quý tộc, những thần hầu tướng lĩnh, đều phải giết sạch không chừa ai. Cắt đứt mạch sống này, thì bọn họ không còn sức lực phản kháng nữa rồi!”
Dưới ngọn gió đang thổi điên cuồng, áo bảo của Tinh Ma Sứ bay phất phơ trong gió, hắn ta đạp lên núi thi thể và máu tuôn như biển, đi thẳng đến hoàng thành, vẻ mặt hắn ta lạnh lùng đến tàn khốc. Đôi lúc hắn ta còn chỉ huy những đệ tử dưới trướng đột nhập vào phủ đệ của các người cấp cao ở đế đô, tàn sát không ngừng tay.
Trong lòng hắn ta hiểu rõ rằng, tất cả những người đó đều là những người chỉ huy ở Kiếm Tinh, một người chạy trốn thành công, liền có thể dẫn theo một đội binh chi viện đến. bởi vậy trước khi đến hoàng thành, giết hết đám hoàng thân quốc thích, thì những trọng thần trong triều này cũng không ai được trốn thoát cả.
Thế là một cuộc thảm sát đã bắt đầu, tiếp nối những tiếng la hét thất thanh cứ liên tục vang lên ở cổng lớn và trong hậu viện, máu cứ bắn tung tóe khắp nơi, đâu đâu cũng thấy cảnh dân chúng đau khổ, sinh linh đồ thán.
Những người đi vào mắt đầu đỏ rực cảm trong mắt họ chỉ có giết chóc chứ không còn thứ gì khác. Cho dù là đứa trẻ mới năm sáu tuổi họ cũng không định có ý bỏ qua, tay họ giương thanh kiếm lên, đầu người liền rơi xuống đất,sinh mệnh kết thúc tại đó.
Bọn họ bây giờ chính là những kẻ lưu manh, thì phải làm chuyện của lưu manh, trong khoảng thời gian ngắn, không thể dùng thủ đoạn tàn khốc làm cho mọi người kinh sợ, thì bọn họ không thể lấy được cả cái thiên hạ này.
Tuy rằng bạo lực không lấy được lòng người, nhưng điều không ai có thể phủ nhận chính là, trong khoảng thời gian ngắn, đây chính là biện pháp hữu dụng nhất. không ai còn dám phản kháng trong cảnh bạo lực tàn khốc nhất này nữa!
Tiếng kêu gào thảm thiết cứ không ngừng vang lên bên tai, đưa mắt nhìn sang thì liền thấy khói lửa ngập trời, cả cái đế đô trong phút chốc đã biến thành địa ngục thật sự. Ngô Nhiên Đông nhìn thấy cảnh này thì khẽ hất gò má lên, hắn ta hài lòng nở nụ cười tàn ác, nhưng rất nhanh sau đó, hắn ta lại cười nhạt rồi lắc lắc đầu nói: “Ầy, nếu như đây là sự thật thì hay biết mấy, chỉ tiếc rằng… chỉ có mình ta tự đùa tự vui mà thôi…”
Bùm!
Đột nhiên, chính vào lúc này, khi hắn ta vừa dứt lời, thì có một luồng khí tức đột nhiên quét ngang bầu trời, từng đợt sấm làm người khác chói mắt cũng không ngừng làm nổ tung bầu trời.
Hơ!
Tất cả mọi người trong đế đô không nhịn được phải hít một hơi thật sau, hơi thở họ ngưng bặt lại, trong lòng họ vô cùng sợ hãi.
Cao thủ Kiếm Vương hả?
Vù vù vù…
Cũng chính tại thời khắc này, mọi người còn chưa kịp phản ứng kịp thì từng đợt kiếm khí lạnh lùng như mưa mùa xuân đột nhiên rơi xuống đất, vù vù vù bay về phía đám đệ tử của Thiên Ma Điện, nhưng nơi mà những tia sét đi qua đều biến thành một làn sương máu, mọi vật liên tục nổ tung lên. Bên cạnh tiếng la hét oán than, khắp nơi đều là tứ chi văng tung tóe.
“Thiên Ma Điện, cuối cùng các ngươi cũng đã đến rồi.”
Một bóng hình lạnh lùng từ từ đáp xuống trên vòm trời phía trên đầu mọi người, trong mắt nàng ta lạnh như băng, không có chút cảm tình gì, cho dù nàng ta có một giọng nói thánh thót đẹp đẽ như vậy cũng khiến người ta cảm thấy lạnh tận thấu xương.
Đồng tử của mọi người co rút lại, bọn họ lên tiếng hét lớn: “Lãnh Vũ Kiếm Vương, Bách Lí Ngự Vũ sao?”
“Tinh Sứ đại nhân à, đối phương vẫn còn Kiếm Vương trấn giữ thành trì, không biết năm vị Pháp Vương liệu có đến hay không?” Tiếp theo, mọi người nhìn sang Ngô Nhiên Đông như thể đang cầu cứu.
Nhưng mà trong mắt của Ngô Nhiên Đông lại tràn ngập sự kinh ngạc, hắn ta nghiến răng, quay đầu lại rồi lớn tiếng hét lớn: “Rút!”
“Bây giờ muốn quay đầu hả? Đâu có dễ như vậy, ha ha ha…”
Đột nhiên, chính vào lúc bọn họ muốn quay người bỏ chạy, lại có một tiếng cười khinh bỉ kì quặc vang lên bên tai tất cả mọi người. Sau đó liền có một đám tinh binh tướng mạnh đột nhiên đứng phong tỏa tại cổng thành, họ nối đuôi nhau đi vào, mà người dẫn đầu chính là thừa tướng, Bách Lí Kinh Vĩ!
Bách Lí Kinh Vĩ khẽ liếc nhìn hắn ta một cái rồi khẽ bật cười thành tiếng: “Vị này chính là Tinh Sứ giả, một trong ba Thiên Ma sứ của Thiên Ma Điện đây hả, ha ha ha… Xin lỗi nha, chiêu thức y như vậy không có tác dụng gì với Bách Lí Kinh Vĩ ta đâu. Năm đó lửa bốc cháy ở hậu viện, đã bị các ngươi lợi dụng cơ hội đó để trở thành thế lực mạnh mẽ như ngày hôm nay, đó là một sự sai sót, ta sẽ không bao giờ phạm phải nữa!”
“Có chuyện gì vậy, Kiếm Vương không đi tấn công tứ châu nữa hay sao, sao lại còn lại một người ở đây vậy?” Ngô Nhiên Đông nhíu chặt mày, hắn ta nhìn Bách Lí Kinh Vĩ hồi lâu rồi đột nhiên bật cười vui vẻ nói: “Bách Lí Kinh Vĩ à, ngươi để lại một Kiếm Vương bên cạnh mình thì có tác dụng gì chứ? Bọn ta cũng đâu phải chỉ làm loạn ở mỗi hoàng thành này. Cho dù chúng ta có thất bại ở đây đi nữa, thì các nơi khác thành công, sự vận hành của Kiếm Tinh nhà ngươi sẽ gặp khó khăn, đến lúc đó có chuyện xảy ra, e rằng cũng không nằm trong dự tính của nhà ngươi chứ nhỉ!”
Bách Lí Kinh Vĩ đột nhiên nở nụ cười, hắn ta bình thản gật đầu: “Quân sự của Kiếm Tinh, thương nghiệp và giao thông đều rơi vào tình cảnh khó khăn, chuyện này thật sự có chút phiền phức, nói không chừng các ngươi lại còn có thêm con sâu nào bò ra nữa. Nhưng mà sao các ngươi biết được, bổn tướng ta không hề có sự chuẩn bị cho sự bạo động của những nơi khác chứ?”
Khóe mắt của Ngô Nhiên Đông khẽ run lên, hắn ta kinh ngạc liếc nhìn Bách Lí Kinh Vĩ một cái.
“Thừa tướng đại nhân, nhiệm vụ nhỏ đã hoàn thành rồi, ta quay về để báo cáo!” Chính vào lúc này có một bóng người gầy gò xuất hiện bên cạnh Ngô Nhiên Đông, hắn ta từ từ cất bước đi đến bên cạnh của Bách Lí Kinh Vĩ, sau đó hắn ta cúi người bái lạy một lạy.
Khóe mắt Ngô Nhiên Đông khẽ giật giật, hắn ta tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, còn Bách Lí Kinh Vĩ thì bật cười thành tiếng: “Ngươi vẫn nghĩ dạo gần đây bổn thừa tướng ta mới phát hiện thế lực lớn mạnh của các ngươi hay sao? Bổn tướng ta sớm đã cảm nhận thấy từ lâu rồi, nhưng ta giấu giếm không bộc lộ ra, đợi ta phái những tên thám tử đến đảm nhận những vị trí cao tại Thiên Ma Điện của các ngươi. Nhưng mà không thể không nói rằng tổ chức của Thiên Ma Điện vô cùng nghiêm mật ha. Nhiều năm như vậy rồi, mà tên thám tử của ta chỉ làm được Phó Tinh Sứ, ta cảm thấy đây là tận cùng rồi, không thể thăng chức được nữa. Bởi vậy nên ta bèn không đợi thêm nữa, ta đã có thể ra tay rồi. Mấy nơi mà ngươi gây ra bạo động đó, bổn tướng ta sớm đã có sự chuẩn bị rồi, những nơi đó đều có Kiếm Vương bảo vệ hết. Ngược lại, những người mà ta phái dẫn binh tấn công tứ châu đều không phải là Kiếm Vương, đó đều là những tin tức giả được ta truyền ra bên ngoài, các ngươi… đã mắc bẫy rồi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất