“Bách Lí Kinh Vĩ!”
Ngô Nhiên Đông tức giận nghiến răng, hắn ta hét lớn một tiếng rồi vung tay một cách mạnh mẽ, hắn ta lớn tiếng nói: “Đệ tử của Thiên Ma Điện nghe lệnh đây, giết sạch hết cho ta!”
Dạ!
Mọi người lên tiếng hét lớn, họ cũng hoàn toàn không hề sợ hãi, họ vây lấy cơ thể của Tinh Sứ giả nhanh chóng tàn sát về phía của Bách Lí Kinh Vĩ, họ muốn thoát khỏi vòng vây. Nhưng mà người ta sớm đã có sự chuẩn bị rồi, sao lại có thể để cho các ngươi có cơ hội chạy trốn được chứ?
Bách Lí Kinh Vĩ khẽ nhoẻn môi cười toe toét, hắn ta khẽ lùi về sau hai bước, hắn ta giơ hai tay lên rồi vẫy về phía trước, nhưng tinh binh tướng mạnh sớm đã có sự chuẩn bị đột nhiên xông về phía trước, giăng lưới tóm gọn đám côn đồ nhân cơ hội để gây bạo loạn này.
Trong phút chốc, tiếng giết chóc vang lên khắp trời, lửa giận dâng trào khắp nơi, chỉ có điều lần này, không chỉ là sự tàn sát đến từ một phía, mà là cuộc chiến của một đoàn đao binh giáp mặt nhau. Trong mắt của mỗi con người đều tràn ngập sát khí vô tận, thứ mắt bọn họ chú ý đến chỉ là kẻ địch.
Dù có nói thế nào đi nữa, những đệ tử tham gia cuộc bạo loạn lần này của Thiên Ma Điện, cũng toàn là tinh binh tướng mạnh cả, dù gì cũng không phải kẻ ất ơ, những tinh binh của Kiếm Tinh muốn vây giết bọn họ trong phút chốc, cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Nhưng mà chuyện đáng tiếc là, bên phía Kiếm Tinh còn có thêm một vị cao thủ Kiếm Vương hỗ trợ nữa, những nơi mà lưỡi kiếm của Bách Lí Ngự Vũ đi qua, hầu như không một ai có thể ngăn cản lại được. Chuyện này khiến cho phía Thiên Ma Điện lâm vào tình thế nguy hiểm trong phút chốc, như thể họ hoàn toàn không có khả năng phản kháng vậy, bọn họ chỉ có thể gào thét không thôi, mặc cho người ta tàn sát!”
“Tinh Sứ đại nhân, năm vị Pháp Vương của điện chúng ta đang ở đâu vậy? Đối phương có thêm một Kiếm Vương hỗ trợ, chúng ta chống đỡ không nổi đâu!”
“Kiếm Tinh đại nhân à, mau mời Pháp Vương đến giúp đỡ đi ạ, sau không thấy bóng dáng của Pháp Vương đâu vậy…”
“Tinh Sứ đại nhân, Pháp Vương có thể phân cao thấp với Kiếm Vương của Trung Châu đang ở nơi nào, sao bây giờ vẫn không thấy bóng dáng đâu, còn cả điện chủ nữa, á…”
…
Bên tay chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của đám đệ tử, gương mặt của Ngô Nhiên Đông vô cùng lạnh lùng, hắn ta bất lực nhắm nghiền mắt lại, không nói tiếng nào. Trong đầu hắn ta như thể lại nhớ về lúc trước khi nói lời từ biệt, Trác Uyên đã từng an ủi hắn ta” “Lần này, ngươi phải chịu chút uất ức rồi…”
Hừ hừ hừ, thế nào là một chút uất ức cơ chứ? Chỉ cần có thể khiến cho Kiếm Tinh rớt đài, dù ta có là kẻ bị bỏ lại, cũng không thành vấn đề gì!
Ngô Nhiên Đông nghĩ thế thì mắt hắn ta bỗng nhiên trở nên kiên định, hắn ta giận dữ hét lớn, khí tức phát ra khắp cơ thể, đột nhiên xông thẳng về phía trước, hắn ta tự mình dắt binh đi tàn sát, sớm đã không còn sợ chết nữa rồi!
“Ta muốn bắt sống kẻ đó!”
Bách Lí Kinh Vĩ chỉ tay về phía Ngô Nhiên Đông đang điên cuồng chém giết, hắn ta ôn tồn lên tiếng nói, sau đó hắn ta lại liếc mắt nhìn xung quanh, trong mắt hắn ta có chút nghi ngờ: “Đúng vậy, điện chủ Thiên Ma và Ngũ Đại Pháp Vương đều không hiện thân sao nhỉ?”
Mặt khác, ngoài đế đô ra, nhiều thành trì quan trọng của Kiếm Tinh đều đã nổ ra những cuộc bạo động ác liệt. Nhưng thứ không giống với trăm năm trước chính là, khi cuộc bạo động này vừa nổ ra, đều đã bị những tinh binh có sự chuẩn bị từ trước của Kiếm Tinh dập tắt, cuộc bạo động kéo dài nhất cũng chỉ có ba ngày mà thôi, thì liền đã bị giăng lưới tóm gọn.
Những tên côn đồ tạo phản, chết có chết, bị thương có bị thương, bị bắt cũng có bị bắt, gần như chẳng thể tạo thành mối nguy hiểm gì lớn lắm, thì liền nhanh chóng bị chôn vùi đi mất. Đến cuối cùng, dường như toàn bộ thế lực dưới lòng đất của Kiếm Tinh đều đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Ngay cả những tên thám tử đưa tin tình báo, những tên đệ tử không hề tham gia vào trong cuộc bạo động lần này, bởi vì có gián điệp bán đứng, nên bọn họ cũng nhanh chóng bị bắt lại.
Những tấm lưới ngầm của Thiên Ma Điện ở Trung Châu đều bị quét sạch trong nháy mắt, không còn gì sót lại cả!
Bảy ngày sau, ở trên đại điện cung đình lớn ở đế đô, cái tên nam nhân vốn là Phó Tinh Sứ của Thiên Ma Điện đó khẽ cúi người, lên tiếng bẩm báo nói: “Khởi bẩm bệ hạ, thừa tướng đại nhân, theo tiểu nhân thấy, Kiếm Tinh đã không còn tàn tích của Thiên Ma Điện nữa, mời bệ hạ và thừa tướng đại nhân xem thử.”
“Kinh Vĩ, bây giờ thì nội bộ của Kiếm Tinh đã ổn định rồi!”
Hoàng đế Bách Lí Kinh Thế ngẩng đầu nhìn sang Bách Lí Kinh Vĩ ở bên cạnh một cái rồi khẽ gật đầu: “Trong một trăm năm gần đây, khói lửa cứ dấy lên khắp nơi trong nội bộ Kiếm Tinh, đây đều do người của Thiên Ma Điện ở sau lưng tác oai tác oái. Bây giờ thì cái đế quốc này, cũng được xem như thống nhất trở lại rồi!”
“Đúng vậy, trăm năm trước chúng ta đã để lộ khe hỡ để bọn họ cắm kim vào (ý nói là bị người ta lợi dụng), để lại mối nguy hiểm này, cuối cùng cũng trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, tiêu diệt sạch sẽ cả rồi. Tuy không dám nói rằng chúng ta đã hoàn toàn giăng lưới giết sạch hết, nhưng rất ít người có thể chạy thoát, bọn họ không thể chuyển mình nữa đâu. Tuy rằng Thiên Ma Điện hành sự cẩn mật, những điều mà Phó Tinh Sứ biết được cũng không nhiều lắm, nhưng thông qua lần dụ rắn chui khỏi hang này, lại có thêm tin tình báo của Phó Tinh Sứ đây, những phần tử xấu ẩn nấp như Thiên Ma Điện trong đế đô, căn bản đã hoàn toàn bị tiêu diệt đến tám chín phần rồi!”
Bách Lí Kinh Vĩ khẽ thở dài một hơi, gương mặt hắn ta tràn ngập sự vui vẻ: “Như vậy thì xem ra, đế đô đã được ổn định trở lại, mỗi lần dụng binh, bổn tướng cũng không cần phải lo lắng xem liệu sau này đế đô lại có xảy ra chuyện hay không, có thử cản chân cản tay ta nữa hay không rồi. Một mối họa lớn cuối cùng cũng đã bị tiêu diệt, bây giờ chúng ta hoàn toàn có thể ra tay với những nơi bên ngoài rồi!”
Bách Lí Kinh Thế khẽ nở nụ cười rồi gật đầu, lão ta cũng trở nên thư thái hơn nhiều. Mối lo lắng trăm năm nay cuối cùng cũng được tháo gỡ rồi: “Bây giờ chỉ còn đợi tin tức phía bên tứ châu nữa mà thôi, ha ha ha…”
“Chắc là bên đó không có gì đáng ngại đâu, nói về bên đây trước đi!”
Bách Lí Kinh Vĩ khẽ gật đầu, hắn ta lại đưa mắt nhìn sang Phó Tinh Sứ nói: “Đã điều tra rõ ràng thân phận của Tinh Sứ giả ở Thiên Ma Điện hay chưa, hắn ta rốt cuộc là người như thế nào?”
Tên Phó Tinh Sứ đó khẽ cúi người, hắn ta cung kính nói: “Khởi bẩm thừa tướng đại nhân, trong mấy ngày này, thuộc hạ đã đi điều tra thân phận của hắn ta rồi ạ. Hắn ta chính là nhị công tử của thương hội Hải Xuyên, Ngô Nhiên Đông!”
“Quả nhiên là hắn ta mà!”
Bách Lí Kinh Vĩ khẽ nhắm hờ mắt, hắn ta cười nhạt thành tiếng nói: “Hứ hứ, lửa chiến tranh cứ bùng cháy không nguôi, gió xuân thổi tới là lại cháy lên. Trăm năm nay Kiếm Tinh có đại loạn, thì ta đã nghĩ là do tên tàn tích của thương hội Hải Xuyên này đứng sau lưng làm mưa làm gió rồi, bởi vì chỉ có mạng lưới kết nối cả đất trời của bọn họ mới có thể tạo thành một thế lực lớn như vậy trong chốc lát mà thôi. Bây giờ xem ra thì quả thật như thế rồi!”
Phó Tinh Sứ khẽ cúi người rồi lên tiếng khen ngợi nói: “Thừa tướng đại nhân thần cơ diệu toán, thuộc hạ bái phục!”
“Nhưng mà, nếu như Thiên Ma Điện chính là nơi thương hội Hải Xuyên ẩn náu thân phận, sau hắn ta lại chỉ là Tinh Ma Sứ mà thôi, mà không phải là điện chủ của Thiên Ma Điện nhỉ?” Bách Lí Kinh Vĩ hoàn toàn không hề để ý đến lời nịnh bợ của người đó, Bách Lí Kinh Vĩ đó khẽ liếc nhìn hắn ta một cái, rồi lạnh lùng cất lời:”Thân phận của Điện chủ Thiên Ma Điện, còn có Ngũ Đại Pháp Vương nữa, cả hai sứ giả còn lại nữa, ngươi đã điều tra hết hay chưa?”
Tên Phó Tinh Sứ đó có chút ngây người, hắn ta bỗng nhiên có chút nghẹn giọng: “Khởi bẩm thừa tướng đại nhân, điện chủ Thiên Ma Điện thì vô cùng bí hiểm, Ngũ Đại Pháp Vương thì lại hiếm khi lộ diện. Trong tam đại ma sứ, thì hai vị ma sứ còn lại cũng vô cùng thận bí ạ, đệ tử của Thiên Ma Điện thì cũng hiếm khi tiếp xúc với bọn họ. Chỉ có mình tên Tinh Sứ giả này, tuy rằng hắn ta cũng cẩn mật, nhưng nếu so ra thì mọi người cũng khá quen thuộc với hắn ta, có rất nhiều nhiệm vụ trong điện, hình như đều là do hắn ta tự mình đặt ra cả, hắn ta thống lĩnh đệ tử tam châu, quyền lực vô cùng lớn, bởi vậy…”
“Bởi vậy cái gì?”
“Bởi vậy trừ Thiên Ma sứ ra, trong Thiên Ma Điện hoàn toàn không có ai biết đến thân phận của tám người còn lại ạ!” Gương mặt phí Tinh Sứ có chút u ám, hắn ta lên tiếng nói một cách khó khăn.
Bách Lí Kinh Vĩ trầm ngâm hồi lâu, ánh mắt hắn ta khẽ trở nên kiên định, hắn ta lên tiếng hét lớn: “Đi, đi gặp vị nhị công tử này. Xem xem đường đường là chủ nhân cao cao tại thượng của thương hội Hải Xuyên, rốt cuộc là thần thánh phương nào? Hứ!”
Bách Lí Kinh Vĩ khẽ vẫy tay áo, hắn ta cất bước rời đi, Phó Tinh Sứ cũng chắp tay cúi người với hoàng đế rồi nhanh chóng đi theo hắn ta.
Rất nhanh sau đó, hai người họ đã đi đến một căn ngục tăm tối, sau khi họ đi xuyên qua rất nhiều lớp khóa, thì họ đã đi đến một căn phòng nhỏ vô cùng âm u. Mà ở nơi đó, Ngô Nhiên Đông đã bị phong ấn tu vị lại, hắn ta lặng im ngồi trên một bó cỏ, nhắm mắt dưỡng thần, gương mặt hắn ta vô cùng bình tĩnh.
Bộp bộp bộp!
“Ha ha ha… bây giờ tâm trạng của nhị công tử đã ổn định hơn nhiều rồi ha, xem ra trong trăm năm nay, làm Tinh Ma Sứ ở Thiên Ma Điện khiến ngươi trưởng thành hơn nhiều rồi!”
Một tiếng vỗ tay vang lên, Bách Lí Kinh Vĩ khẽ bật cười lớn, hắn ta khẽ gật đầu khen ngợi nói: “Nhưng có điều khiến cho bổn tướng ta không hiểu chính là, tiền thân của Thiên Ma Điện chính là thương hội Hải Xuyên nhỉ, sao nhị công tử lại giao sản nghiệp to lớn thế của mình giao cho người ngoài, mà bản thân lại chỉ làm một người làm công thôi?”
Ngô Nhiên Đông khẽ mở hai mắt, hắn ta liếc nhìn Bách Lí Kinh Vĩ rồi bật cười nói: “Từ xưa đến giờ đều là những người có năng lực nắm giữ vị trí cao, ta đâu phải người có năng lực đó, dĩ nhiên để người tài đảm nhiệm rồi. Vả lại điều may mắn chính là, nếu không thì ta đã hại mọi người rồi…”
“Lời này có ý gì vậy?” Bách Lí Kinh Vĩ nhìn Ngô Nhiên Đông chằm chằm, hắn ta lên tiếng nói.
Ngô Nhiên Đông khẽ cong môi nở nụ cười kì quặc, hắn ta ôn tồn lên tiếng nói: “Lần này điện chủ bế quan, đã dặn dò ta vô số điều để ta giữ cho điện ổn định, đợi sau khi hắn ta xuất quan thì lại quyết định tiếp. Kết quả là tính ta nóng nảy quá, vừa thấy có cơ hội, chưa kịp ổn định xong thì đã tự mình hành động rồi. kết quả là ta đã hủy diệt thế lực khổ tâm luyện tập trăm năm nay ở Trung Châu, tuy lòng ta đau nhưng cũng cảm thấy may mắn. Vừa hay ta lại không phải điện chủ, nếu không thứ bị hủy diệt không chỉ có mỗi thế lực của Trung Châu, mà là toàn bộ Thiên Ma Điện. Ngươi nói xem, có phải xém chút thì ta đã hại mọi người rồi hay không? Ha ha ha…”
“Chả trách sao lần này chỉ có mỗi người ngựa của Tinh Sứ ra tay, những người ở nơi khác đều không động đậy gì, thì ra là do Tinh Sứ giả tự mình hành động!” Phó Tinh Sứ gật đầu hiểu rõ, hắn ta đã hiểu ra tất cả.
Nhưng mà Bách Lí Kinh Vĩ cứ nhìn chằm chằm Ngô Nhiên Đông, hắn ta khẽ khép mắt lại, rồi lạnh lùng cười nói: “Ngươi nghĩ xem… ta có tin những lí do thoái thác này của ngươi hay không? Ngươi có thể nói thật cho ta nghe hay sao?”
“Ngươi có tin hay không cũng không quan trọng, ta chỉ là than trách bản thân mình quá kích động, chứ đâu phải ta đang báo cáo gì cho ngươi. Ngươi cũng có thể hoàn toàn quên đi những lời ta nói, tự mình đi đoán biết những mối nghi hoặc trong lòng đi, ha ha ha…”
“Ngô Nhiên Đông à, ngươi đã trở nên xảo quyệt rồi, chứ không còn là vị nhị công tử kích động ngày trước nữa!”
Bách Lí Kinh Vĩ nhìn chằm chằm Ngô Nhiên Đông, hắn ta mỉm cười rồi cất lời nói: “Điện chủ Thiên Ma là ai, cả ngũ đại pháp vương nữa?”
Ngô Nhiên Đông im lặng không nói gì, hắn ta bĩu môi khinh thường!
Phó Tinh Sứ thấy vậy thì lại vô cùng tức giận, hắn ta muốn chạy lên phía trước, thể hiện bản thân là một con chó nghe lời, thay chủ dụng hình, ép Ngô Nhiên Đông khai ra.
Nhưng mà khi hắn ta vừa nhấc chân lên, thì liền bị Bách Lí Kinh Vĩ giơ tay ngăn cản lại.
“Từ trước đến giờ ta chưa từng dùng bạo lực để ép cung, bởi vì ta cảm thấy, những thứ ta tra hỏi ra được, không có bao nhiêu điều là sự thật cả!”
Bách Lí Kinh Vĩ khẽ nhếch môi nở một nụ cười xảo quyệt, hắn ta bình tĩnh lên tiếng nói: “Người đâu, truyền lệnh xuống dưới, mười ngày sau, đem vị vốn là nhị công tử của thương hội Hải Xuyên, Ngô Nhiên Đông, Tinh Ma Sứ của Thiên Ma Điện bây giờ hành quyết công khai, gánh chịu cực hình, để cho năm châu đều biết!”
Ngô Nhiên Đông khẽ nhướng mày, hắn ta nhìn sang Bách Lí Kinh Vĩ, ánh mắt hắn ta có chút kì quặc, hắn ta khinh bỉ nói: “Ngươi đang đe dọa ta hay sao?”
“Không phải là đe dọa ngươi, mà chỉ là muốn để cho vị điện chủ đại nhân đó của ngươi ngoan ngoãn ló đầu ra cho ta!”
“Điện chủ của ta là người đa mưu túc trí (nhiều mưu kế và thông minh). vô cùng tàn bạo, không vì thứ nhỏ mà để mất thứ lớn, người đó sẽ không vốn đã biết đây là một cái bẫy mà vẫn lò đầu ra đâu!” Ngô Nhiên Đông mỉm cười, trông hắn ta vô cùng bình tĩnh.
Bách Lí Kinh Vĩ khẽ liếc nhìn Ngô Nhiên Đông một cái, hắn ta nở một nụ cười kì quặc rồi nói: “Ta biết rằng cái bẫy rõ ràng như thế, người có tầm nhìn đều có thể nhìn ra. Nhưng mà có một cái bẫy, e rằng liệu hắn có muốn trốn cũng không trốn được đâu!”
“Cái gì cơ chứ?”
“Lời người ta nói vô cùng đáng sợ!”
“Đó là đối với ngươi, điện chủ Thiên Ma Điện là một người ngoài, bọn họ có còn giữ cách nghĩ như thế hay không? Hứ!” Bách Lí Kinh Vĩ bĩu môi khinh thường, hắn ta bình tĩnh lên tiếng nói: “Tóm lại, điện chủ Thiên Ma Điện là người thế nào, ta có biết được hay không cũng không thành vấn đề. Mười ngày sau, ta sẽ khiến hắn phải hiện hình, ha ha ha…”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất