Lê Mạn Nhu cảm thấy anh rất ngứa mắt, ngang ngược đến mức khiến cô bực mình!
Rõ ràng đã vứt cô bên đường rồi, giờ lại chạy đến đón cô, có phải... Anh đã thích cô rồi không?
Không không không không, không thể nào!
Lê Mạn Nhu nghĩ thầm, chẳng qua anh chỉ muốn để cô chữa vết bỏng cho mẹ anh thôi, đúng không?
Trên đường đi hai người không hề nói chuyện, cũng không biết đối phương đang nghĩ cái gì.
Lê Mạn Nhu tự ý quyết định, bật nhạc lên...
“Em là nàng công chúa trong truyện cổ tích đứng dưới ánh sáng rạng ngời, tôi mang chiếc mặt nạ lộng lẫy xoay người trốn vào chiếc váy đen, xin hãy khiêu vũ cùng tôi, nhân lúc câu chuyện cổ tích này vẫn chưa kết thúc.”
Anh không thích nghe nhạc, nhưng cũng không ngăn cản cô.
Dám táy máy tay chân trên xe của anh, cô chắc chắn là người đầu tiên.
Không biết từ bao giờ, cảm giác của anh đối với người phụ nữ này đã bắt đầu thay đổi.
Chiếc Lamborghini dừng lại trong căn hộ ở vịnh Phỉ Thuý, Lê Mạn Nhu đưa mắt nhìn anh, dường như anh hoàn toàn không có ý định tháo dây an toàn xuống xe.
Lê Mạn Nhu rất biết điều mà đi xuống xe, sau đó đóng cửa xe lại một cái “rầm”! Sải bước bước nhanh về phía phòng khách.
Kinh Tử Sâm đưa mắt nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm.
Anh tiếp tục khởi động xe, đường nét khuôn mặt lạnh lùng mà yêu nghiệt, anh nhất định phải tiếp tục điều tra quan hệ của cô và nhà họ Đinh, trước mắt thì đây
là điều mà anh quan tâm nhất.
Nhất định phải hiểu biết tường tận về người ở bên cạnh.
Lê Mạn Nhu vào phòng khách sau đó lên lầu, cô về phòng lấy điện thoại di động ra rồi ngồi xuống ghế sô pha, mở thư mục điều kiện hợp đồng ra.
Hừ, muốn kêu cô chữa bệnh giúp mẹ anh, anh phải đồng ý với điều kiện của cô!
Điều thứ nhất: Từ nay về sau không được sai người đi theo dõi cô!
Điều thứ hai: Nhất định phải diễn tròn vai một người ba tốt ở trước mặt con cái, nhất là ở trước mặt Bảo Ngọc, như vậy thì sau này con gái lớn lên mới không dính phải đàn ông tồi tệ.
Điều thứ ba: Từ hôm nay bắt đầu chia phòng ngủ, chuẩn bị xong giường mới phòng mới, để cô có không gian riêng tư của mình.
Sau khi viết xong, Lê Mạn Nhu kiểm tra lại lần nữa, sau đó đi xuống lầu.
“Quản gia Thẩm, trong nhà có máy đánh chữ không?”
Quản gia đang thu dọn bàn trà trong phòng khách nghe tiếng thì quay sang nhìn: “Mợ chủ cần in cái gì? Tôi có thể giúp cô.
Lê Mạn Nhu khẽ nhếch môi lên: “Vậy kết bạn Zalo với tôi đi, tôi gửi thư mục cho anh.
Quản gia Thẩm lấy điện thoại di động ra, hai người quét mã kết bạn Zalo.
Lê Mạn Nhu gửi tệp xong thì mỉm cười nhắc nhở: “In hai bản nhé, cảm ơn.” Sau đó ngồi xuống sô pha, cầm điều khiển mở tivi lên, trên bản tin kinh tế - tài chính xuất hiện hình ảnh của Kinh Tử Sâm.
Anh trên tivi không đẹp trai bằng ngoài đời, đám phóng viên nữ kia nhìn mà mê mẩn.
Quản gia Thẩm đi tới phòng in ấn, lúc anh ta in xong nhìn rõ nội dung hợp đồng, lập tức giật thót tim!
Ngón tay đang cầm hợp đồng cũng cứng lại!
Hợp đồng với cậu Kinh??
Tại sao lại ký hợp đồng với cậu Kinh??
Cãi nhau à??
Cô ấy lấy cái gì mà đưa ra yêu cầu với cậu Kinh?
Những yêu cầu này không hề đơn giản, hơn nữa thái độ còn cứng rắn như vậy, cũng không giống đang bàn bạc.
Điều khiến quản gia Thẩm không thể chấp nhận được đó chính là, mợ chủ muốn chia phòng ngủ với cậu Kinh.
Vốn dĩ hai người đang trong giai đoạn bồi dưỡng tình cảm, chia phòng ngủ sao mà được chứ?
“Mợ chủ.” Quản gia Thẩm cầm bản thoả thuận vội vàng đi tới chỗ cô: “Cô... Cô và cậu Kinh xảy ra chuyện gì vậy?”
“Đâu có gì.” Lê Mạn Nhu giương mắt nhìn về phía anh ta, nhếch môi nói: “Cảm ơn nhé” Sau đó nhận lấy đồ trên tay anh ta: “Anh đi làm việc đi
“.” Quản gia mặt mày ủ dột, do dự một hồi lâu cuối cùng vẫn lên tiếng: “Mợ chủ, cậu Kinh không giỏi giao tiếp với phụ nữ, nếu như cậu ấy có làm gì khiến cô tức giận, cô có thể tha thứ cho cậu ấy được không?”
Lê Mạn Nhu hơi bất ngờ, cô lắc đầu: “Đâu có đâu có, anh hiểu lầm rồi, anh ấy không chọc tức tôi, chỉ là tôi bắt được một cơ hội bàn chuyện giao dịch với anh ấy thôi, tại trước đó anh ấy ép tôi ký một số hợp đồng không bình đẳng.
Quản gia Thẩm thấy cô vừa nói vừa cười, chẳng có chút gì là buồn bã, thế là cũng không nói thêm nữa.
Nhưng quản gia Thẩm thực sự thấy lo lắng thay cho tương lai của hai người.
Tập đoàn Kinh Thị, căn cao ốc tỏa ra ánh sáng rạng rỡ dưới ánh mặt trời.
Kinh Tử Sâm đi vào sảnh lớn, vóc dáng cao lớn, thần thái lạnh lẽo thấu xương, hai tay đút vào túi quần sải bước đi về phía thang máy.
“Chào tổng giám đốc Kinh
Tầng 22, lúc Kinh Tử Sâm ra khỏi thang máy thì nhìn thấy Ngọc Tịnh Thi đang bước tới.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất