Chương 1176: Hai con
"Cẩn thận!"
Thủy Thiên Nhất vội vàng hét lớn khi nhìn thấy hành động của con Cương Ngạc.
Trong chốc lát, cái đuôi của Cương Ngạc cao khoảng một trăm mét nện về phía sáu người với tốc độ nhanh đến mức hóa thành một vệt sáng.
Bành...
Sáu người tức thì bị đánh văng xa, cuối cùng va thẳng vào vách đá thật mạnh.
Nếu Thủy Thiên Nhất không nhắc nhở thì có lẽ xương cốt họ đã rã rời sau cú va đập ban nãy rồi.
Dù sao Hải Ngọc Cương Ngạc cũng là thánh thú cấp bảy, tương đương với cường giả cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ bảy hàng đầu, ưu điểm của nó còn là khả năng phòng ngự đáng gờm.
"Mục Vỹ, Vũ Phượng, Mộc Thanh Thiêm, ba người phối hợp hỏa và mộc đánh lạc hướng nó. Thạch Nghiên, ngươi phụ trách phòng thủ. Thủy Thiên Nhất tấn công phân tán sự chú ý của nó, còn ta sẽ chủ động tấn công!"
Chẳng mấy chốc Tần Hiên đã lập ra phương thức tác chiến chuẩn xác nhất.
Sáu người chia ra ba đường.
Mục Vỹ và Hỏa Vũ Phượng thi triển Bát Hoang Hỏa Long Ngâm phối hợp với những đòn tấn công từ Mộc Thanh Thiêm. Ngọn lửa nóng cháy nhất thời buộc Cương Ngạc phải rời xa bục đá và cuộn mình vào trong vùng đất trũng bên dưới.
Nhưng Thủy Thiên Nhất vốn là thiên tài của Thiên Thủy Phái, Cương Ngạc trốn vào vùng chiêm trũng thì thuận lợi cho hắn ta công kích.
Cùng lúc đó, Tần Hiên cũng tham gia cuộc chiến.
Y là võ giả song tu hai thuộc tính thủy và hỏa.
Theo lý mà nói, nước và lửa là hai thứ khắc nhau nhưng Thủy Thiên Nhất vẫn hòa hợp được chúng.
Quả là thiên phú trời cho.
Sáu người phối hợp với nhau khiến cho Hải Ngọc Cương Ngạc bị phân tâm, nó chỉ biết né tránh một cách bị động.
Mặc dù cảnh giới của bọn họ đều không cao lắm nhưng chung quy vẫn là thiên chi kiêu tử thuộc các phe phái hùng hậu, cộng thêm thế công mạnh mẽ bằng thiên hỏa của Mục Vỹ, Hải Ngọc Cương Ngạc kia chỉ còn cách co đầu rút cổ.
"Ơ?"
Song, giữa lúc đó, trong lòng Mục Vỹ thầm sửng sốt.
"Sao thế?"
"Có người vào!"
Vẻ mặt hắn trở nên hốt hoảng.
Vừa rồi Mục Vỹ đã để lại một giọt Hắc Ngục Ngân Thủy vào trận pháp, nếu có ai tiến vào hắn sẽ cảm nhận được ngay.
"Cũng có thể là linh thú gì đó chạy lung tung vào thôi!", Mục Vỹ không chắc chắn lắm.
Hỏa Vũ Phượng nhìn Mục Vỹ với vẻ ngạc nhiên.
Càng ngày cô ấy càng thấy vị Hỏa Thánh Tử này bí ẩn.
"Giải quyết con này đã rồi tính sau!"
"Ừm!"
Nhưng hai người vừa nói xong thì một tiếng gầm gừ trầm thấp bỗng nhiên vang lên.
Ngay khoảnh khắc tiếng gào ồ ồ ấy truyền đến, lại có thêm một con Hải Ngọc Cương Ngạc khác từ cửa hang xông vào. Nó phát ra những tiếng rầm rầm rầm làm chấn động cả mặt đất.
"Sao lại có thêm một con nữa!"
Ngay cả Mục Vỹ cũng không lường được chuyện ở đây còn có một Hải Ngọc Cương Ngạc thứ hai.
Một con Hải Ngọc Cương Ngạc thôi thì họ còn áp chế được, thêm một con nữa thì biết đường đâu mà lần.
"Chết tiệt!"
Tần Hiên cũng hoảng hốt trước việc nơi này có những hai con.
"Khốn nạn!", Thủy Thiên Nhất xoay người nói lớn: "Lúc ta phát hiện nơi này chỉ có một con Hải Ngọc Cương Ngạc thôi, không ngờ có những hai".
Hắn ta toát mồ hôi lạnh.
Cũng may là bây giờ con Hải Ngọc Cương Ngạc này mới quay lại.
Lúc trước Thủy Thiên Nhất tới đây mà có cả hai con thì chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra, e là hắn ta sẽ bị hai con Hải Ngọc Cương Ngạc này xé xác ra làm trăm mảnh mất.
"Mục Vỹ, Mộc Thanh Thiêm, hai người đi cầm chân con đó, tuyệt đối không được để hai chúng nó gặp nhau!"
"Hiểu rồi!"
Trước đó Mục Vỹ và Mộc Thanh Thiêm đã phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý, hiện giờ họ phải giết chết một con Cương Ngạc trước rồi mới giải quyết con tiếp theo.
Tạm thời bảo hai người Mục Vỹ và Mộc Thanh Thiêm giữ chân con Cương Ngạc kia, chắc sẽ ổn thôi.
Bấy giờ Mục Vỹ và Mộc Thanh Thiêm cũng nhận ra trên người con Cương Ngạc mới chạy vào đầy rẫy thương tích hệt vừa trải qua một trận chiến khốc liệt.
Nếu như đó là con Cương Ngạc vẫn còn lành lặn thì hai người họ sẽ bị đánh bay ngay tức khắc chứ đừng nói là ngăn trở được nó.
"Mộc sư tỷ, phối hợp với ta!"
Giờ phút này, Mục Vỹ thình lình lên tiếng yêu cầu.
Bát Hoang Hỏa Long Ngâm hóa thành năm con hỏa long phòng thủ tại cửa hang ngăn không cho con Cương Ngạc ở đó đi sâu vào trong.
Tuy nhiên, con Cương Ngạc nhìn thấy đồng loại mình bị bao vây nên vô cùng sốt ruột, chạy băng băng vào trong hòng cứu con kia ra.
Những hỏa long hóa thành từ thiên hỏa tức thì thiêu đốt vết thương trên người con Cương Ngạc làm phát ra tiếng xèo xèo vang dội.
"Tấn công!"
Mục Vỹ khẽ quát.
Mộc Thanh Thiêm đã chuẩn bị sẵn sàng, nghe lệnh bèn giơ hai tay lên. Âm thanh vù vù vù xé gió truyền đến.
Từng khúc gỗ nhọn hoắc xuất hiện và đồng loạt đâm vào người Cương Ngạc.
Thế nhưng cơ thể nó quá cứng, ngoài những vị trí bị thương khá nặng của Cương Ngạc thì những khúc gỗ không còn đâm trúng được nơi nào khác.
Có điều chỉ một số vết thương ấy thôi đã đủ dùng với Mục Vỹ rồi.
Thầm cười khẩy trong lòng, hắn bắt đầu sử dụng thiên hỏa.
Nhưng lần này Mục Vỹ không phải chỉ dùng mỗi thiên hỏa.
Hắn chuyển hóa toàn bộ chín nguyên khí trong Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí thành Hỏa nguyên rồi đánh ra.
Đòn tấn công này không đơn thuần chỉ được tạo ra bằng thiên hỏa mà còn chứa đựng cả Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí.
Uỳnh...
Quả cầu lửa bùng nổ trong giây lát.
Hỏa cầu nện thẳng lên người Hải Ngọc Cương Ngạc làm phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Dư âm vụ nổ kéo dài gần nửa khắc đồng hồ mới chấm dứt.
Sau khi vụ nổ kết thúc, các khúc gỗ ở hai tay Mộc Thanh Thiêm bị tách làm đôi, từ đầu đến cuối cô ấy đều nín thở, không dám khinh suất.
Mục Vỹ đứng giữa không trung quan sát tình hình bên dưới, chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.
Mãi đến lúc nhìn thấy Hải Ngọc Cương Ngạc đã cháy đen, Mộc Thanh Thiêm mới thôi không cảnh giác nữa.
Nhưng vẻ không thể tưởng tượng nổi vẫn còn đọng lại trong mắt cô ấy.
Nổ chết rồi!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất