Chương 1192: Thê tử?

"Thẹn quá hóa giận, muốn giết người rồi chứ gì!"

Thấy Hỏa Quy Nhất muốn xuống tay với mình, Mục Vỹ cười mỉa mai.

Nhưng hắn chỉ đứng tại chỗ chứ không né tránh.

Với cảnh giới hiện tại của hắn thì dù có tránh cũng hoàn toàn không tránh khỏi.

Nhưng khi thấy Mục Vỹ chỉ đứng yên chứ không làm gì, trong lòng Hỏa Quy Nhất bắt đầu ngờ vực.

Chẳng lẽ tiểu tử này còn thủ đoạn khác?

Hỏa Quy Nhất nghĩ vậy bèn lan tỏa linh hồn lực ra đề phòng xung quanh.

"Dù gì cũng là cường giả cảnh giới Sinh Tử mà sao lại dè dặt cẩn thận khi đối mặt với hậu bối chỉ mới đến cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ năm như ta thế kia?"

Dáng vẻ nhìn trước ngó sau của Hỏa Quy Nhất làm Mục Vỹ không kiềm được cười nhạo.

"Chán sống rồi đúng không, ta sẽ cho ngươi toại nguyện!"

Bị Mục Vỹ khích tướng, Hỏa Quy Nhất tức sôi máu.

Hôm nay bị Mục Vỹ vạch trần chuyện này ngay trước mắt bao người, sau này uy nghiêm của ông ta tại Hỏa Hành Sơn sẽ giảm sút.

Cháu trai Hỏa Thông Thiên bị Mục Vỹ giết chết, còn ông ta thì bị hắn vạch tội ngay lúc này.

Cơn phẫn nộ thôi thúc Hỏa Quy Nhất sử dụng gần như toàn bộ thực lực!

Chưởng phong cuồng bạo nghiền ép lên người Mục Vỹ, chân nguyên hỏa hừng hực cũng đổ ập về phía hắn.

"Ha ha, tiền bối lớn tuổi của Hỏa Hành Sơn mà đối phó với hậu bối thế này, quả là mở rộng tầm mắt!"

Đúng lúc đó, một tiếng cười khúc khích bỗng dưng vang lên.

Một bóng dáng màu trắng tinh khôi từ cổng đại điện xuất hiện tại trước người Mục Vỹ như một cơn gió. Cô ấy vỗ một chưởng khiến Hỏa Quy Nhất phải tránh ra.

Tiếng bùm trầm thấp truyền đến, Hỏa Quy Nhất lùi một bước với gương mặt đỏ ửng.

Còn bóng dáng trắng kia thì đứng tại chỗ, không nhúc nhích.

"Cô là ai!"

Cố gắng đè máu trào ra xuống cổ họng, Hỏa Quy Nhất nói trong rúng động.

Mà không phải chỉ mình ông ta thảng thốt.

Các Hỏa Thánh Tử đứng ở xung quanh còn ngạc nhiên hơn cả.

Cảnh giới của Hỏa Quy Nhất là Sinh Tử tầng thứ nhất, có thể nói là cường giả trên Hỏa Hành Sơn không thua kém sơn chủ Hỏa Lân.

Chẳng ngờ được ông ta sẽ bị đẩy lùi bởi nữ tử có vẻ ngoài vô cùng quyến rũ này.

Nữ tử ấy mạnh quá!

"Ta là ai ấy à?"

Cửu Nhi vươn người để lộ đường cong hoàn mỹ, phối hợp với biểu cảm chán chường khiến người ta say mê. Cô ấy nhìn Hỏa Quy Nhất, mỉm cười đáp lời trong hương thơm ngào ngạt: "Ta là thê tử của Mục Vỹ!"

Câu trả lời của cô ấy tức thì làm bao người hoảng sợ.

Đến cả Mục Vỹ cũng chỉ biết cười trong bất lực.

Cửu Nhi vẫn thích gì làm nấy như trước.

Thê tử?

Hỏa Quy Nhất nhìn Mục Vỹ, lòng còn ngờ vực.

Nữ nhân trước mắt ít nhất cũng là tầng thứ hai của cảnh giới Sinh Tử, thực lực có vẻ không chênh lệch gì nhiều so với sơn chủ.

Mục Vỹ chỉ mới tầng năm cảnh giới Vũ Tiên nhỏ bé mà lại có thê tử mạnh đến nhường này, vậy hắn còn bái vào Hỏa Hành Sơn làm gì?

Chưa kể, trong tiểu thế giới Ngũ Hành có những cường giả nào về cơ bản Hỏa Quy Nhất đều thuộc nằm lòng, thậm chí còn chỉ mặt điểm tên được từng người nữa là.

Một cường giả cảnh giới Sinh Tử, lại còn là một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần như thế, sao ông ta chưa nghe qua bao giờ?

"Sao, ông không tin à?"

Nói rồi Cửu Nhi khoác tay Mục Vỹ, xúc cảm khi được vòng ngực nở nang đè lên khiến Mục Vỹ có chút bối rối.

Tiểu nha đầu này, cái nết vẫn như thế!

"Mục Vỹ mới luyện đan cho ta, mất rất nhiều sức lực!", Cửu Nhi giận dữ khiển trách: "Thế mà ta mới tiêu hóa đan dược một lúc thì các ngươi liền tới ức hiếp phu quân ta!"

"Nhất là ngươi!"

Cửu Nhi chỉ thẳng mặt Ngũ Hành Kiệt, nói với vẻ bất mãn: "Ngươi là kẻ gây chuyện, muốn trừng phạt phu quân ta đấy à?"

Dáng vẻ giận dỗi của cô ấy như một liều thuốc khơi gợi dục vọng trong lòng bao người.

Quả thật là báu vật.

Nam nhân nào giữ được bình tĩnh khi đứng trước cô ấy thì không phải nam nhân.

Mục Vỹ cũng chỉ biết gượng cười.

Từ trước đến giờ Hồ tộc luôn là biểu tượng của sự quyến rũ, Cửu Vỹ Thiên Hồ là vương giả Hồ tộc, đương nhiên sẽ có sức hấp dẫn rất lớn sau khi biến thành hình người rồi.

"Không phải ta!"

Ngũ Hành Kiệt gần như theo phản xạ bật ra câu này.

"Là Tần Hiên nói cho ta chuyện này, ta chỉ nghe Tần Hiên nói là Ngũ Hành Vân bị Mục Vỹ giết thôi".

Lưng Ngũ Hành Kiệt ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Đây là một mỹ nhân yêu kiều nhưng giờ đây gã nào dám thưởng thức hay bình phẩm gì.

Nữ nhân này không phải là cường giả cảnh giới Sinh Tử dưới trướng Hỏa Hành Sơn.

Như Hỏa Quy Nhất thì cho dù gã càn quấy đến mấy thì những người bên này cũng không dám làm gì gã, kể cả Hỏa Lân.

Nhưng nữ tử này không phải người của Hỏa Hành Sơn.

"Ồ? Là ngươi à!"

Cửu Nhi mỉm cười hỏi Tần Hiên, chất giọng của cô ấy nhu mì đến mức khiến ai nghe cũng thấy người như bị điện giật.

"Phải... Không không không, không phải ta!"

Suýt nữa thì Tần Hiên đã bị mê hoặc rồi, y sực hoàn hồn, mồ hôi lạnh tuôn như suối. Tần Hiên vội vàng đính chính: "Ta không thấy tận mắt, có điều sau đó Ngũ Hành Vân và Mục Vỹ ở cùng chỗ với nhau thật".

"Hửm? Có nghĩa là ngươi chỉ đoán thôi!"

"Đúng đúng đúng, là đoán thôi!"

Trong đầu Tần Hiên lúc này chỉ toàn là bóng hình duyên dáng của Cửu Nhi, còn nói được một câu hoàn chỉnh mới lạ.

Ads
';
Advertisement
x