Có điều, binh lực của liên minh Vạn Tộc căn bản cũng không nhiều như tưởng tượng.
Thần tộc có sự trợ giúp của Ma Thú vực sâu, số lượng cũng không kém gì liên quân Vạn Tộc rồi.
“Ha ha ha, ngươi nói không sai, chính là một chiếc túi!”
Trên mặt Thiên Hợp đầy vẻ đắc ý nói: “Ta vẫn luôn chèn ép Tam Lộ, dồn bọn họ vào núi Bát Không! Một trăm triệu năm trước, Đại Tổ thiên trận lấy sức mạnh một người để ngăn cản đại quân Thần Tộc ta! Hôm nay, bản tổ sẽ phải mượn sức của hắn để khiến liên quân Vạn Tộc không thể chạy thoát! Khi bọn hắn biết chính tay Lão Tổ Tông bày ra trận pháp ngăn cản đi đường sống cuối cùng của bọn họ, nhất định sẽ rất tuyệt vọng đúng không?”
Nhắc đến điểm này, Thiên Hợp càng cười lớn hơn.
Sức chiến đấu của mình hắn ta đương nhiên là mạnh.
Nhưng có thể giành được chiến thắng giữa hai đội quân thì càng tăng thêm cảm giác thành tựu.
Vũ Tần nghe đến mắt sáng lên, khâm phục nói: “Đại nhân lợi hại! Ba tháng qua, đại nhân đã vô tình ép bọn họ vào mức đường cùng! Bây giờ, cho dù bọn họ có phản ứng kịp cũng không xoay chuyển được tình thế nữa rồi! Chỉ là, nếu như tên tiểu tử kia vẫn không xuất hiện thì chúng ta phải làm thế nào?”
Thiên Hợp cười nói: “Ngươi yên tâm, bọn họ nhất định sẽ lộ diện! Đến lúc đó, ta sẽ lưới mở một mặt, cố ý để một đường sống cho bọn họ! Sức mạnh đại quân này vô cùng cường đại, Nghê Hiên nhất định sẽ phái bọn họ tấn công vào mắt xích yếu nhất này. Lúc đấy ta sẽ một mẻ tóm gọn!”
“Hay! Quả là kế hay! Thiên Hợp đại nhân mưu tính chưa từng sai lệch, đúng là may mắn của Thần Tộc chúng ta!”
Vũ Tần không ngớt lời khen ngợi, hắn thật sự bái phục rồi.
Thiên Hợp bày mưu tính kế sớm đã chuẩn bị xong mọi thứ, chỉ đợi cá cắn câu!
Một người chỉ huy như vậy, làm sao hắn không thán phục cho được?
Thiên Hợp cười nói: “Cũng không phải là mưu tính chưa từng sai lệch, cũng là do Nhân Tộc nhắc nhở ta! Ba tháng trước, hai đội liên tiếp giao chiến nhiều lần, hết lần này đến lần khác bọn họ đều rút lui về hướng Bát Không! Bọn họ vô tình, nhưng ta lại cố tình! Ha ha ha…”
Đường lui của Liên quân Vạn Tộc, bọn họ căn bản vẫn chưa hề để ý tới.
Nhưng mà qua vài lần, Thiên Hợp bỗng nhiên thấy được dãy núi Bát Không!
Vậy mà năm đó nơi này lại là điều ô nhục của Thần Tộc!
Thiên trận Đại Tổ trong một đêm đã biến cả Bát Không thành một ngọn núi cấm chế, tàn sát vô số cường giả Thần Tộc.
Trận chiến ấy là trận đánh sảng khoái nhất của Liên Quân Thần Tộc.
Từ đó Thiên Trận Đại Tổ uy danh vang xa.
Thời gian trôi qua, ai có thể nghĩ đến, cấm chế Bát Không tàn sát vô số Thần Tộc năm đó lại trở thành cản trở mà Liên Quân Vạn Tộc không vượt qua nổi cơ chứ?
Nghĩ đến điều này, trong lòng Thiên Hợp không khỏi vui mừng.
Bây giờ, Thiên Trận Đại Tổ sớm đã mất, không ai trong Nhân Tộc có thể vượt qua được dãy núi Bát Không!
“Truyền lệnh xuống dưới, đại quân tiếp tục tiến về hướng dãy núi Bát Không!”
…
Khi Thiên Hợp vẫn đang cười trên đỉnh núi, trong đại doanh của liên quân vạn tộc cũng đang cười không ngớt.
“Ha ha ha… Thiên Hợp đúng là thông minh! Nghiêm túc mà nói, ta còn sợ hắn ta quá ngốc, không nghĩ đến dãy núi Bát Không!” Nghê Hiên cười lớn nói.
Long Dực cũng cười nói: “Ngươi cũng quá coi thường hắn ta rồi, dù sao cũng là thống soái Tam Quân, nếu như ngay cả điều này cũng không nhìn ra thì cũng quá ngu xuẩn rồi.”
“Chậc, vẫn là Thanh Thánh đại nhân lợi hại, đúng là mưu tính chưa từng sai!
Đáng tiếc, nếu như người có thể trở về trăm triệu năm trước, có lẽ chúng ta sẽ không phải trải qua trận chiến này!” Thạch Phá Thiên bùi ngùi nói.
Ngày hôm đó, Diệp Viễn nói cho mọi người về ngọn nguồn của Thanh Thánh, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến mức chết lặng người.
Loại chuyện thế này, quả thực vượt quá mức tưởng tượng, bọn họ vốn dĩ không dám tin.
Thì ra, đạo chính thống kỷ nguyên trước của Nhân Tộc, hẳn là Diệp Viễn truyền lại!
Vì thế, bọn họ vẫn đem chuyện này chứng thực lại với Huyền Cơ đại đế.
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, không ai dám khinh thường Diệp Viễn nữa.
So với điều này, việc Diệp Viễn một mình xông vào trại địch ngược lại có chút quá trẻ con rồi.
Phải biết rằng, Nhân Tộc ngày nay đều là do Diệp Viễn một tay dựng nên!
Đã như vậy, thiên trận cấm chế ở dãy núi Bát Không thật ra đều là do Diệp Viễn để lại!
Tuy rằng thực lực của Thiên trận Đại Tổ mạnh hơn Diệp Viễn rất nhiều lần, nhưng suy cho cùng bọn họ vẫn là nhất mạch tương truyền.
Lấy sức mạnh tuyệt thế của Thiên trận dãy núi Bát Không, loại chuyện này có lẽ Thiên Hợp nằm mơ cũng không nghĩ tới?”
Hắn làm sao biết được, Thanh Thánh Diệp Viễn xuyên thời không lần nữa gây ra đại chiến?
Chuyện này, nghĩ thôi cũng thấy hưng phấn rồi.
Bên kia, Thiên Hợp cho là mình sẽ ăn chắc liên quân Vạn Tộc, lấy dãy núi Bát Không ngăn chặn đại quân.
Mà phía bên này, liên quân Vạn Tộc lại tính mở ra thiên trận Bát Không, lần nữa tàn sát đại quân Thần Tộc!
“Nói ra, ta thật sự hổ thẹn! Các bậc tiên hiền đã lấy máu để thiết lập ra thế giới mới, vậy mà chúng ta lại không đủ khả năng để bảo vệ nó! Thanh Thánh đại nhân xuyên thời không, hai lần đối mặt với tiến công của Thần Tộc, đúng là gánh nặng đường xa! Thanh Thánh không hổ là thánh nhân muôn đời!” Nghê Hiên xúc động nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất